a.Khi xúc cảm không còn kìm hãm được nó sẽ "ho" ra…Thơ (?!)
Và đôi khi đọc một bài thơ của ai đó ta bỗng thấy dường như tác giả đã “phơi bày” hộ ta niềm cảm xúc đang chực căng trong trái tim mình.
Bài thơ vội được chép lại.
Thời gian dần trôi.
Khi trái tim đau đã lành những vết thương - một thời giằng xé.
Giở lại trang vở ngày nào, đọc lại bài thơ đã ghi...
Ta nhớ lại những cảm xúc một thời.
Hoài vọng.
Dù chẳng còn những chấn động kinh thiên, nhưng chí ít nó cũng đủ gây cho ta những xao động, mỏng manh như gợn sóng mặt hồ đón chiếc lá mùa thu vô tình rơi xuống.
b.Trong cuốn sổ tay của cái thằng Tôi thủa mới tập tành...yêu, thơ Xuân Diệu được chép nhặt nhiều nhất (chỉ sau Nguyễn Bính)
Gọi là chép nhặt vì thời đó phải đi mượn mà đọc.
Và cũng thời đó...có hiểu gì đâu những câu thơ giải bày những điều mình chưa từng trải.
Những câu thơ cứ như...Sấm Trạng Trình theo dòng thời gian thẩm thấu dần trong cái thằng Tôi.
Mỗi con số X đi qua là mỗi lần chiêm nghiệm.
8X câu thơ thật lãng mạn.
7X cũng cùng câu nhưng thấy ngô nghê sao đó.
6X chợt bắt gặp trong những câu từng bị mình “ruồng bỏ” nội tâm của chính mình hôm nay.
Sao em đọc xong mấy dòng này tự dưng thấy run run
. Không biết có phải khi người ta quá bay bổng để rồi đánh mất đi một điều gì quý giá không nữa . Thơ mình sưu tập mà hay quá cũng chết...ế
. Dù sao thì cũng ghi vào sổ tay được mấy bài về tình yêu, xin tặng những người đang yêu 2 bài mà tôi rất thích
1.TÔI YÊU EM
Tôi yêu em - tôi đã yêu em
Và tôi đã hôn em trong gió
Em bình dị mà âm thầm sức lửa
Tỏa nồng say cho trái tim tôi
Từ đây, đời tôi hết đơn côi
Có em - tôi trở thành giàu có
Mây của tôi, nắng gió của tôi
Tiếng chim hót, cũng của tôi tất cả
Thì mặc kệ - cứ yêu, dù nghiệt ngã
Có thể tràn. Và cay đắng chia ly
Có thể đến, bất kỳ trong khoảnh khắc
Tôi yêu em - Em đừng hoài nghi...
Em đừng hoài nghi khi tôi im lặng
Ngồi bên em như đứa trẻ lỗi lầm
Ấy là khi nỗi niềm say đắm
Dâng trong tôi, hóa thành chuỗi lời câm.
Tôi yêu em, tôi yêu trong tim
Tôi thao thức - mà nào em có biết !
Tôi yêu em cho đến ngày tôi chết
Tôi sẽ mang hình em vào cõi vô cùng ....
Suốt một đời - Em có hiểu không ?
*****
2.TIẾP NỐI
Và anh đã khai sinh ra em lần cuối
Bằng tình yêu giản dị nhất trên đời
Em hạnh phúc thấy mình trong trẻo lại
Nước mắt trào mặn ấm bờ môi
Nếu có thể cầu mong anh tha lỗi
Những phút giây nông nổi qua rồi
Cọng rơm vàng đốt cháy mình hoang dại
Tự tro tàn cổ tích lại sinh sôi.
Kỷ niệm ơi xin gửi cánh chim trời
Uống cạn nốt vì sao đơn độc
Đêm trầm buông phía hành lang hắt tối
Tận cùng anh rộng lượng đón em về.
Bài 1 như là tâm sự của một người đã trải qua rất nhiều "sóng gió" trong cuộc đời, 1 mối tình đơn phương, luôn mong muốn có một cô gái hiểu được mình như cô gái trong bài 2 vậy . Chà ! Bao giờ mới có ai tìm được mình nhỉ
Chú ý : Bác nào thấy hay Copy&Paste vào chỗ nào đấy , xin ghi lại dòng chữ : www.lienketvietnam.com by DONNA nhé ! (dù sao thì cũng mất công tớ chép lại)
Bookmarks