Trang 3 / 12 FirstFirst 1234568 ... LastLast
Hiển thị kết quả từ 21 đến 30 / 119
  1. #21
    Tham gia
    22-03-2006
    Bài viết
    7,379
    Like
    2,418
    Thanked 2,098 Times in 1,179 Posts
    Tình cờ tìm được bài thơ này, đọc mà da gà gai ốc nó nổi lên hết, copy về cho các bạn dù mình không thích thơ cho lắm. Người gởi link có bình luận là giá như ngài bộ trưởng GTVT trước khi phát biểu linh tinh về vụ học sinh đu dây cáp đi học đọc được bài thơ này.


    Từ Bên Nầy Sông Pôkô

    Giông bão nhiều, con đến lớp muộn, Thầy ơi!
    Sáng nay dòng Pôkô gầm như thú dữ
    Mưa rừng đêm tuôn đầy cơn thác đổ
    May còn dây treo lơ lửng trên đầu

    Bên nầy bên kia nào có xa đâu
    Chỉ ngăn cách một dòng sông siêng chảy
    Chiếc cầu thân thương ngày xưa đã gãy
    Đành làm quen cầu dây mới nầy thôi!

    Bên nầy bờ con suy nghĩ ngược xuôi
    Nhìn bên đó thấy bạn bè gần lắm
    Thầy âu lo trước bảng đen phấn trắng
    Chờ con qua bằng may rủi dây treo

    Ròng rọc chạy rồi, nguy hiểm chạy theo
    Con mỏng manh theo lá trôi mùa lũ
    Lúc qua sông như dã quỳ chưa nở
    Sẽ vàng tươi hay không nở bao giờ?

    Nghệ sĩ xiếc, ngày hai xuất là mơ
    Học trò xiếc, ngày đu dây bốn lượt
    Một tay cầm văn chương cho khỏi rớt
    Tay kia tự cầm sinh mạng nhỏ nhoi

    Mùa bão nầy, con thường đến muộn, Thầy ơi!
    Kon Tum ướt, dây cầu treo thêm ướt
    Xin chờ con, dù trễ thêm giây phút
    Con sẽ đến trường dù tay mỏi thân run

    Tạ ơn Thầy đứng vững giữa Kon Tum
    Dang tay đón học trò trong may rủi
    Trong bình thường, chữ bình thường như bụi
    Con dị thường, tìm chữ với dây cao

    Ước gì được làm con chim Ch’Rao
    Xoải đôi cánh nối hai bờ sông nhỏ
    Thầy một nửa, ơn cầu dây một nửa
    Giữ hình Thầy, thương mãi bóng cầu treo!

    TRẦN KIÊU BẠC

  2. #22
    Tham gia
    16-03-2006
    Location
    www.usalaptop.vn
    Bài viết
    5,276
    Like
    828
    Thanked 755 Times in 428 Posts
    Sang nay, nha^m nhi Ly cafe noi "xu la que^ nguoi". Doc bai tho ba'c Kiettt bo^~ng boi hoi qua' doi...
    www.xdata.vn

    Dịch Vụ Lưu Trữ Máy Chủ Tốt Nhất Tôi Đã Chọn

  3. #23
    Tham gia
    10-11-2002
    Location
    thấy ở đâu thầy ở đó
    Bài viết
    2,353
    Like
    583
    Thanked 328 Times in 212 Posts
    Quote Được gửi bởi kiettt View Post
    Tình cờ tìm được bài thơ này, đọc mà da gà gai ốc nó nổi lên hết, copy về cho các bạn dù mình không thích thơ cho lắm. Người gởi link có bình luận là giá như ngài bộ trưởng GTVT trước khi phát biểu linh tinh về vụ học sinh đu dây cáp đi học đọc được bài thơ này.


    Từ Bên Nầy Sông Pôkô

    Giông bão nhiều, con đến lớp muộn, Thầy ơi!
    Sáng nay dòng Pôkô gầm như thú dữ
    Mưa rừng đêm tuôn đầy cơn thác đổ
    May còn dây treo lơ lửng trên đầu

    Bên nầy bên kia nào có xa đâu
    Chỉ ngăn cách một dòng sông siêng chảy
    Chiếc cầu thân thương ngày xưa đã gãy
    Đành làm quen cầu dây mới nầy thôi!

    Bên nầy bờ con suy nghĩ ngược xuôi
    Nhìn bên đó thấy bạn bè gần lắm
    Thầy âu lo trước bảng đen phấn trắng
    Chờ con qua bằng may rủi dây treo

    Ròng rọc chạy rồi, nguy hiểm chạy theo
    Con mỏng manh theo lá trôi mùa lũ
    Lúc qua sông như dã quỳ chưa nở
    Sẽ vàng tươi hay không nở bao giờ?

    Nghệ sĩ xiếc, ngày hai xuất là mơ
    Học trò xiếc, ngày đu dây bốn lượt
    Một tay cầm văn chương cho khỏi rớt
    Tay kia tự cầm sinh mạng nhỏ nhoi

    Mùa bão nầy, con thường đến muộn, Thầy ơi!
    Kon Tum ướt, dây cầu treo thêm ướt
    Xin chờ con, dù trễ thêm giây phút
    Con sẽ đến trường dù tay mỏi thân run

    Tạ ơn Thầy đứng vững giữa Kon Tum
    Dang tay đón học trò trong may rủi
    Trong bình thường, chữ bình thường như bụi
    Con dị thường, tìm chữ với dây cao

    Ước gì được làm con chim Ch’Rao
    Xoải đôi cánh nối hai bờ sông nhỏ
    Thầy một nửa, ơn cầu dây một nửa
    Giữ hình Thầy, thương mãi bóng cầu treo!

    TRẦN KIÊU BẠC

    Bài thơ hay quá !

    Lâu rồi mới gặp được một bài thơ hay.
    ___ W ___

  4. #24
    Tham gia
    28-03-2004
    Location
    xã Vĩnh Viễn, huyện Vĩnh Biệt, thành phố Kinh Cùng
    Bài viết
    16,470
    Like
    3,954
    Thanked 1,818 Times in 1,266 Posts
    Ma

    Trên đường phố,
    bao thân gầy teo tóp.
    Nơi công viên,
    son phấn dật dờ.
    Nơi công trường,
    da tái đến thịt xương.
    Nơi hầm mỏ,
    bao xác người núi lấp.

    Đêm u tịch, đàn cò ai ai oán.
    Gió nỉ non, đứt quãng tiếng oan hồn.
    Trong cơn mơ, ta thảng thốt bàng hoàng.
    Giữa đời thực, vẫn còn nhiều bóng tối.

    (Huỳnh Công Thành)

  5. #25
    Tham gia
    20-12-2007
    Bài viết
    3,736
    Like
    50
    Thanked 86 Times in 64 Posts
    Bác Kiệt sưu ở đâu một bài chân chất thiệt ! cười mà đau ! Có thể văn chương vài chổ chưa mượt mà, nhưng cảm xúc thì quá chân thật.

    [=========> Bổ sung bài viết <=========]

    Quote Được gửi bởi nino View Post
    Ma

    Trên đường phố,
    bao thân gầy teo tóp.
    Nơi công viên,
    son phấn dật dờ.
    Nơi công trường,
    da tái đến thịt xương.
    Nơi hầm mỏ,
    bao xác người núi lấp.

    Đêm u tịch, đàn cò ai ai oán.
    Gió nỉ non, đứt quãng tiếng oan hồn.
    Trong cơn mơ, ta thảng thốt bàng hoàng.
    Giữa đời thực, vẫn còn nhiều bóng tối.

    (Huỳnh Công Thành)

    Đọc thơ là biết hắn không phải Đại biểu QH rồi !
    Được sửa bởi huongct lúc 09:53 ngày 07-07-2010 Reason: Bổ sung bài viết

  6. #26
    Tham gia
    30-09-2007
    Bài viết
    1,644
    Like
    247
    Thanked 17 Times in 14 Posts
    Trích một đoạn trong bài thơ "Xuân giang hoa nguyệt dạ" của nhà thơ đời Đường Trương Nhược Hư
    . Ông đã đặt một câu hỏi muôn đời như thế này


    ...
    Trong suốt trời sông suốt một màu,
    Trên sông vằng vặc một trăng cao.
    Ai người đầu đã trông trăng ấy?
    Trăng ấy soi người tự thuở nao?

    Người cứ đời đời sinh nở mãi,
    Trăng đã năm năm sông nước giãi.
    Soi ai nào biết được lòng trăng,
    Chỉ thấy sông dài đưa nước chảy.
    ...



    +Trích thêm ý trong cuốn "Khổng Tử Tinh Hoa":
    Khổng Tử nói "Cũng như nước này trôi chảy, mọi vật đều đi qua. Ngày và đêm, không có vật chi ngừng nghỉ". Tuy là một câu nói khá mơ hồ, nhưng chứa đựng bên trong là một sự thương tiếc sâu sắc về những biến đổi cùng những khó nhọc của đời người.
    Được sửa bởi bihoctinhoc lúc 08:23 ngày 09-07-2010

  7. #27
    Tham gia
    10-11-2002
    Location
    thấy ở đâu thầy ở đó
    Bài viết
    2,353
    Like
    583
    Thanked 328 Times in 212 Posts
    Quote Được gửi bởi bihoctinhoc View Post
    Trích một đoạn trong bài thơ "Xuân giang hoa nguyệt dạ" của nhà thơ đời Đường Trương Nhược Hư
    . Ông đã đặt một câu hỏi muôn đời như thế này


    ...
    Trong suốt trời sông suốt một màu,
    Trên sông vằng vặc một trăng cao.
    Ai người đầu đã trông trăng ấy?
    Trăng ấy soi người tự thuở nà?

    Người cứ đời đời sinh nở mã,
    Trăng đã năm năm sông nước giãi.
    Soi ai nào biết được lòng trăng,
    Chỉ thấy sông dài đưa nước chảy.
    ...



    +Trích thêm ý trong cuốn "Khổng Tử Tinh Hoa":
    Khổng Tử nói "Cũng như nước này trôi chảy, mọi vật đều đi qua. Ngày và đêm, không có vật chi ngừng nghỉ". Tuy là một câu nói khá mơ hồ, nhưng chứa đựng bên trong là một sự thương tiếc sâu sắc về những biến đổi cùng những khó nhọc của đời người.

    Người Nghệ-An có câu: "Gỗ không trôi thì nước cũng vẫn chảy" !!!

    Câu này hiểm lắm, nhưng mà đúng dễ sợ !
    ___ W ___

  8. #28
    Tham gia
    16-03-2006
    Location
    www.usalaptop.vn
    Bài viết
    5,276
    Like
    828
    Thanked 755 Times in 428 Posts
    Quote Được gửi bởi bihoctinhoc View Post
    +Trích thêm ý trong cuốn "Khổng Tử Tinh Hoa":
    Khổng Tử nói "Cũng như nước này trôi chảy, mọi vật đều đi qua. Ngày và đêm, không có vật chi ngừng nghỉ". Tuy là một câu nói khá mơ hồ, nhưng chứa đựng bên trong là một sự thương tiếc sâu sắc về những biến đổi cùng những khó nhọc của đời người.
    Tôi không biết ai là người biên dịch ra câu này. Nhưng hàm ý thì trật hơi bị xa.

    Khổng Tử đang nói về quy luật. Một quy luật bất biến của thời gian. Với hai điểm nhấn Tĩnh và Động. Có một cột mốc định hình để thời gian mang lấy vật chất đi qua. Ẩn trong câu nói có vẻ động, chính là Tĩnh. Tĩnh để biết rằng không ai níu kéo được thời gian, để biết rằng mọi thứ sẽ thay đổi, để biết rằng cái chết là sự sáng tạo tuyệt vời nhất của thượng đế nhằm thay đổi bộ mặt thế gian này...
    Âu cũng là "cơ hội" để mỗi ngày chúng ta tự hoàn thiện đời mình
    Được sửa bởi thaychuastudio lúc 11:39 ngày 09-07-2010
    www.xdata.vn

    Dịch Vụ Lưu Trữ Máy Chủ Tốt Nhất Tôi Đã Chọn

  9. #29
    Tham gia
    30-09-2007
    Bài viết
    1,644
    Like
    247
    Thanked 17 Times in 14 Posts
    Quote Được gửi bởi thaychuastudio View Post
    Tôi không biết ai là người biên dịch ra câu này. Nhưng hàm ý thì trật hơi bị xa.

    Khổng Tử đang nói về quy luật. Một quy luật bất biến của thời gian. Với hai điểm nhấn Tĩnh và Động. Có một cột mốc định hình để thời gian mang lấy vật chất đi qua. Ẩn trong câu nói có vẻ động, chính là Tĩnh. Tĩnh để biết rằng không ai níu kéo được thời gian, để biết rằng mọi thứ sẽ thay đổi, để biết rằng cái chết là sự sáng tạo tuyệt vời nhất của thượng đế nhằm thay đổi bộ mặt thế gian này...
    Âu cũng là "cơ hội" để mỗi ngày chúng ta tự hoàn thiện đời mình
    Không xa lắm đâu anh Trùa có nghĩa lời văn có thừa nhưng không phải là lạc nghĩa. Coi lại thì thấy nó thừa vài chữ này"...sự thương tiếc sâu sắc...". Còn ý nghĩa "mọi vật đều đi qua" là mọi vật đều chịu tác động của tự nhiên, điều tự nhiên vẫn hiện hữu, vẫn tồn tại. Con người do tạo hóa sinh ra là tự nhiên, phải trải qua quá trình sinh, lão, bệnh, tử. Đơn giãn Khổng Tử muốn chúng ta hiểu rằng đã là con người thì hãy lấy quá trình đó như câu nói Khổng Tử "mọi vật đều đi qua" và hãy biết điều đó để chấp nhận từ đó hoàn thiện đời mình.

    @ Anh Trùa có thể giải thích thêm về ý của anh nói, em chưa rõ lắm

  10. #30
    Tham gia
    16-03-2006
    Location
    www.usalaptop.vn
    Bài viết
    5,276
    Like
    828
    Thanked 755 Times in 428 Posts
    Giống như ku Bi thích Chôm Chôm vậy. Nhưng chỉ đứng trốn vô một góc của Làng mà dòm hết thằng này đú, tới thằng kia đú nàng. Và nàng thì lẳng lơ con cá Vàng mà thêu hoa dệt mộng cho bao chàng lơ ngơ...

    Nàng chính là khoảng Động, ku Bi là khoảng Tĩnh. Tĩnh đứng nhìn Động đi qua. cho đến khi nàng đi luôn vào lòng của thằng khác thì ku Bi hối tiếc vì mình không cùng đồng điệu. Không dám mạnh dạn chạy ngang mà hun một phát vào ...lỗ tai nàng!

    Có thể nàng cũng yêu cu Bi, nhưng tuổi xuân của nàng lại chẳng đợi ai. Nên theo quy luật, thì nàng phải yêu một ai đó chứ không thì ... ế chỏng vó ra. Còn cu Bi không theo quy luật của thời gian, chỉ đứng lại chép miệng tiếc nải chuối xanh.

    Đơn giản là rứa thôi!
    www.xdata.vn

    Dịch Vụ Lưu Trữ Máy Chủ Tốt Nhất Tôi Đã Chọn

Trang 3 / 12 FirstFirst 1234568 ... LastLast

Bookmarks

Quy định

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời bài viết
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •