đi làm ư, 2 chữ đó đã đi theo tui gần 4 năm rồi, học xong cấp 3, nghĩ học, làm nhiều việc , cuối cùng, đến được cái nghề tạo mẫu cho 1 công ty quảng cáo, công ty củng nhỏ, chỉ khoảng 40 người làm, nhưng mà trong 2 năm đầu tiên đi làm , thì chỉ có 1 mình tui ngồi máy vi tính tạo mẫu, thế là tất tần tật mọi việc, 1 mình làm. Dù trước đó có đi làm những chổ khác rồi, nhưng là công việc tự do, đến khi làm cho 1 công ty, giờ giấc nghiêm chỉnh, rồi áp lực công việc, thời gian đầu thì công nhận là mệt thật, chuyện bị xếp chửi là thường xuyên, mặt dù là mình không có lỗi gì đã, nhưng mà cái tính của ổng là như vậy, khi ổng chửi thì ngồi im, bữa sau mới nói, nhưng mà rồi củng thành quen. tôi vẫn công nhận khi mình im thì mình có lỗi, cho dù khi mình sai đi chăng nữa, nhưng mà biết làm sao, xếp mà. củng như các bạn nói, có đi làm rồi mới thấy đồng tiền quí giá như thế nào, mới thấy được, những mối quan hệ ngoài xã hội quan trọng như thế nào. sống mà không có quan hệ, không có các kĩ năng giao tiếp thì đó là 1 điều thiệt thòi. đi làm gần 4 năm, 3 năm cho 1 công việc, đôi lúc tôi củng thấy chán, chán vì mình làm nhiều nhưng mà người ta không công nhận cái thành quả của mình. trong này có bạn nào gặp trường hợp như tôi chưa nhĩ, cái cảm giác mà bị người khác đánh giá thấp trong công việc rất là khó chịu. vì vậy tôi nghĩ làm công viêc tạo mẫu. đi chơi 1 thời gian. rồi vừa làm vừa chơi. nhưng mà vừa làm vừa chơi thì lại thấy mệt mỏi hơn là làm việc cả ngày, thế mới lạ. tôi năm nay 22t, học thì chẳng được ra gì, có ai cho tôi 1 lời khuyên đc không, liệu rằng có nên xác định tương lai của mình ngay từ bây chừ đc chưa vậy. người yêu tôi là 1 ngươì thông minh, cứ bảo 2,5 năm nữa mà tôi ko ra gì là xù tôi lun. hic, cảm thấy lo thật sự, nhưng mà tôi chưa tìm ra được hướng đi cho mình, làm sao giờ. help me
Bookmarks