Trang 1 / 51 12346 ... LastLast
Hiển thị kết quả từ 1 đến 10 / 504

Chủ đề: Lật đât...

  1. #1
    Tham gia
    17-06-2008
    Bài viết
    1,079
    Like
    522
    Thanked 325 Times in 237 Posts

    Lật đât...

    lật đật ơi lật đật...




    ....

    có ai để con lật đật trên bàn..
    mỗi khi ngang qua trêu nó xoay xoay ...và đằng sau nụ cười mấy ai biết về lật đật??

    ......

    mình biết lật đật hồi 5 tuổi .mẹ mua cho nhìn lật đật dễ thuong ác
    mình hỏi mẹ sao nó ko có chưn? nó cứ xoay tròn tròn.??!?.

    ...

    mẹ cũng chỉ nghe kể lại thôi..ngày xưa thời phong kiến..khi những nhà giàu tìm mua nô lệ ..
    ngoài việc lao động.họ còn mua những em bé làm thú tiêu khiển rất tàn nhẫn..

    ...

    em bé mua về được bỏ vào trong lu..cái lu được đục thủng hai phía tay cho thò ra ngoài...cả chưn cũng có 2 lỗ để đưa 2 chưn ra nữa..
    em bé di chuyển nặng nhọc trong cái lu và lớn dần theo cái lu..
    múa hát cho người ta coi..

    ...
    nghe rất tội nghiệp..
    bạn có biết hông khi mẹ kể vậy lúc đó mình đã ko kịp suy nghĩ đập bể con lật đật vỡ toang....
    -mình ko chịu em bé bị nhốt .


    ...
    ngày nay người ta bắt chước làm những con lật đật...
    dễ thương quá phải ko??
    lúc lắc nó đi nghe nó kể 1 chút vui buồn..













    Bóng tối..






    Chiều ..chiều rất vội.
    ông nằm bệnh cũng đã 2 tuần nay..
    sáng giờ bà vẫn chưa về và cả ngày nay ông chưa có miếng thuốc miếng cháo..
    ông ưỡn mình quằn quại thấp thỏm nhìn ra cửa chờ đợi..

    .......

    bà đã về..
    tay rờ nhẹ lên trán ông..
    hấp tấp ra sau thổi lửa hấp tấp trút bọc còn chút xíu gao...
    bà vừa quạt vừa thổi lửa ..
    nước mắt bà rơi rơi ko biết vì khói hay vì hoàn cảnh khốn cùng......

    ..........

    Cháo chín được bưng lên .đôi mắt ông trợn trừng ngó bà .. 1 tay buông thỏng ..
    tay còn lại -1 sợi gân được ông dùng lưỡi lam để cắt. ông kéo ra !kéo rơi lòng thòng ..
    - ông đã tự vẫn..
    trên nét mặt hằn nguyên nét đau đớn tột cùng..

    bà bàng hoàng buông rơi tô cháo..



    ..



    ....Cái hội từ thiện nào đó biết tin..gởi cho ông cái hòm..
    cái hòm nhỏ xíu ko vừa..thế rồi người ta bàn bẻ cong chân ông nén cho vừa cái hòm...

    ......


    Thiên hạ kéo tới xem đông lắm..người ta đã hy sinh rất nhiều nước mắt cho con người vô phước
    và tội nghiệp đủ điều ..

    .......

    cũng rất ngạc nhiên..những ngày đã qua sao chẳng ai mang đồng nào sang giúp người khốn khó !



    Được sửa bởi lennel lúc 20:22 ngày 19-07-2008 Reason: Bổ sung bài viết
    Quote Quote

  2. 4 thành viên Like bài viết này:


  3. #2
    Tham gia
    17-09-2007
    Bài viết
    179
    Like
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Cả 2 câu chuyện đều buồn, nhưng là buồn thảm. Trong câu chuyện không ẩn chứa những hy vọng, những niềm tin vào sự tốt đẹp trong cuộc sống. Mình không thích lắm những câu chuyện như thế này. Cần có một chút gì đó, để mà còn phấn đấu, còn hy vọng

  4. Thành viên Like bài viết này:


  5. #3
    Tham gia
    17-06-2008
    Bài viết
    1,079
    Like
    522
    Thanked 325 Times in 237 Posts
    Quote Được gửi bởi Carbon View Post
    không. lật đật không phải hiện thân của sự độc ác.

    lật đật có nguồn gốc từ Nhật Bản với tên gọi Daruma
    Daruma là một thầy tu Ấn Độ, là người đã mang đạo Phật đến Trung Quốc
    người ta kể rằng Daruma đã ngồi thiền suốt 8 năm để tìm ra chân lý, khi viên tịch, tay chân ông đều đã rụng rơi ra khỏi cơ thể, nhưng ông đã vẫn ngồi ở trạng thái cân bằng
    người Nhật đã tạo ra búp bê Daruma với trạng thái cân bằng và khuôn mặt cau có cùng bộ râu đen rậm của ông
    (về sau sang Nga có lẽ do ảnh hưởng văn hóa nên nó biến thành cô gái tóc vàng )

    Với tôi, Daruma là hiện thân của sự vươn lên sau khi ngã
    ngày xưa lắc xưa lơ, trong Doremon có một mẩu chuyện mà trong đó có lời khuyên của người bà dành cho nobita đại loại như thế này: "cháu nên học theo con lật đật, nó ngã, nhưng không bao giờ khóc, và luôn vươn lên sau khi ngã"

    đừng đập vỡ lật đật nữa nhé
    đọc nầy lần đầu ... nhưng mình nghe vẫn ko thật như mẹ kể .
    5-10 nam sau người ta ko nhốt em bé vào lu nữa ..khi em bé lớn và dị dạng theo hình cái lu thì người ta cũng đập ra..
    chắc nầy có thiệt mà..

    @sutuluoi7777: để hôm nào mình kiếm chuyện vui post..
    giờ thì chưa..







    deghet



    ....bạn ngồi thật nhẹ cạnh bên tôi.1 nửa khuôn mặt bị che khuất bởi mái tóc rũ cố ý..

    trông deghetdeghet.

    tôi háy bạn 1 cái thiệt dài .

    hình như bạn ko quan tâm !lẳng lặng mở cặp lôi ra ổ bánh mì xẹp lép ..
    ngượng ngùng quay sang mời tôi..


    bạn làm tôi thảng thốt và hối hận tột cùng ...

    ôi 1 nửa khuôn mặt xauxi cái môi sứt gần nửa dính liền với mũi ...

    ..................

    hai đứa thân nhau hồi nào ko biết ..2 con nhỏ chết nhát sáng nào cũng chỉ biết nhai bánh mì khô..
    ....
    1 năm trôi.hai đứa lên lớp 10 có vẻ tiến bộ hơn..
    lò mò ra quán ăn cơm còn biết ra quán chè đậu đỏ quyến rủ..
    ...................

    bố bạn vè nước sau 10 năm cách biệt . bạn nghỉ học mấy bữa theo gia đình
    rong chơi
    còn tôi lủi thủi 1 mình tới trường
    nhìn hoài cái ghế trống vắng cho tôi thấy như thiếu 1 cái gì khó tả...
    .....

    2 tháng sau bạn đi ..tụi mình lửng thững dọc mé biển nhìn mặt trời lặn..
    trong tụi mình quá nhìu thứ để nói..
    nói trong im lặng.

    ......

    1 năm sau bạn về thăm tôi.rạng rỡ như công chúa làm tôi ngẩn ngơ ...
    nửa khuôn mặt ngày nào thường dấu sau mái tóc nay đã đổi khác..

    cảm ơn cảm ơn cuộc đời dành cho bạn những may mắn
    bạn vui mừng ôm chặt tôi 2 đứa mừng muốn khóc.

    ...

    ngày cuốicùng tiễn bạn
    bạn nhìn tôi hồi lâu ngập ngừng ..
    -ngày xưa mình ở cạnh bạn mình rất tủi thân vì cái gì mình cũng thua sút bạn .
    mình trở về lần nầy muốn chứng minh bạn thấy mình hơn bạn tất cả..
    hồi đó mình đã chịu rất nhiều nỗi buồn khi so sánh với bạn để hôm nay mình có ngày này ..


    choáng..

    tôi ôm cặp bật chạy nhanh thật nhanh và khóc..khóc ko còn sợ ai cười ..


    ...bạn đã gởi vào lòngtôi tờ giấy trắng !

    sao nở xếp làm đôi..

    cái lằn xếp mà suốt đời tôi ủi hoài ko phẳng ...



    Được sửa bởi lennel lúc 12:45 ngày 20-07-2008

  6. 2 thành viên Like bài viết này:


  7. #4
    Tham gia
    17-09-2007
    Bài viết
    179
    Like
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Truyện thứ 3 hay đó, thường đi theo sự tự ti lại là sự tự kiêu hão huyền, chứ chẳng phải là tự tin. Nhìn cách suy nghĩ của đa số người VN hiện nay cũng đang thể hiện điều này...

  8. Thành viên Like bài viết này:


  9. #5
    Tham gia
    17-06-2008
    Bài viết
    1,079
    Like
    522
    Thanked 325 Times in 237 Posts
    Quote Được gửi bởi Carbon View Post
    Hãy để quá khứ lại phía sau
    Nhưng đừng quên nó
    ..quá khứ tự xếp lại..
    bất chợt lúc nào đó.
    hị hị..len ko bi quan lắm đâu ..cảm ơn cục than nhen..
    ..

    @sutuluoi7777:cảm ơn đã đọc những bài mình viết..





    Khoảng trống..




    Hai hôm ko thấy bạn vào lớp..
    bạn chẳng trả tập học lại cho mình....

    .............

    Đường vào nhà bạn hẹp tép ,quanh co rất khó khăn...
    nhìn bạn kìa ! trước sân nhà thản nhiên ngồi cột tấm thiếc mục gần nửa...:
    -"mình đổi lấy bữa gạo chiều nay..."
    thảng thốt!ko tin vào tai mình .nhìn vào trong căn nhà xiêu .. có 1 khoảng trống mới vừa..



    .....................

    1 tuần trôi qua bạn vẫn ko vào lớp ..
    cũng ko thèm lại nhà mình mượn tập nữa..
    ray rứt lẫn ray rứt ! mình tới nhà bạn ..
    nhà khóa cửa với khoảng trống còn nguyên. nhưng đã thuộc về chủ mới..
    vậy là bạn đã vuột khỏi tầm tay hy vọng đến trường .
    mình đứng đây ngỡ ngàng nhìn khoảng trống chưa kịp lắp ..
    những cuốn sách trên tay như trĩu nặng ..những cuốn sách 1 thời bạn đã từng mơ ...

    mãi mãi từ đây và mãi mãi....




    ..


    Chiếc vớ đêm noel...


    ngoài đường tối thui...xa xa chỉ còn nghe tiếng chó sủa vu vơ trong ko gian tĩnh mịch..

    con bé lẳng lặng treo chiếc vớ củ đã rách trên đầu giường rồi nằm chờ...

    lát nữa.. biết đâu như trong cổ tích.thần kỳ...
    em vẫn mợ ...mơ ông già noel cho em nhiều thứ..rất nhiều thứ

    ....
    vùng quê nghèo quá ...
    ko có ánh sáng kiêu sa như phố chợ..

    chỉ có ngọn đèn chiếu lờ mờ le lói ..
    và nó ko trong veo như mắt em chờ đợi đêm nay ..

    ...ngủ đi..
    ngủ đi em..
    .trong mơ biết đâu em có được nụ cười...

    .............

    em giật mình thức dậy -trời vẫn chưa chịu sáng ..
    chạy lại bên chiếc vớ trút lấy trút để .. chiếc vớ trống huơ trống hoắc...em bật khóc nức nở...

    ....có ko ông già noel của hạnh phúc???
    hay cũng chỉ như bây giờ...mịt mù như chỗ em đang đứng-tối tăm??


    .......

    khoảng trời còn lặng im ....
    và tiếng khóc vẫn lạc lõng..lạc lõng......





    ...


    Lồng Đèn Giấy





    má mua cho cái lồng đèn giấy in hình mặt trăng cười tươi rói..
    thích lắm ! chưa trungthu là đốt chạy đ cùng khoe rồi...
    mấy nhỏ bạn chưa có đèn chạy theo xin chơi chung,làm mình chảnh lắm..

    ...

    trung thu !mưa lớn ghê..
    trăng trên trời ko tới như chúng mình nghĩ ..nhưng mình thì có trăng cười trong lồng đèn nè..

    những lồng đèn kiêu sa nối hàng bên hiên chờ mưa tạnh hát ầm cả lên
    ko đèn nào kém đèn nào..
    bất chợt mình thấy chỉ có` lồng đèn giấy mình hông biết ca..nó hông biết ca như mấy bạn.nó mắc cỡ nép 1 bên nhìn ...!-.-
    ...mình giận dỗi
    lúc lắc ..lúc lắc ..ca đi !ca đi lồng đèn ..
    nến chao nghiêng đổ ùm..lồng đèn lóe bùng lên lần cuối..
    như mồ hôi của mẹ thành chút tro tàn loãng theo mưa theo gió cuốn tan ..

    ...

    mẹ ôm mình trong tay dỗ dành ca lời buồn thảm..bóng in trên vách guộc gầy..
    trái tim mẹ đang hóa lồng đèn ru hát trái tim con








    Gió vùi bên kia đường .
    Một Thu sầu thê thiết.
    Gió vùi bao lá vàng
    Bên kia đường giãy chết....
    ...
    Và mùa thu tàn tạ..
    và đông về rét giá
    và những mưa Thu- Đông
    đều như nhau -nghiệt ngã..




    Được sửa bởi lennel lúc 16:08 ngày 25-11-2009

  10. Thành viên Like bài viết này:


  11. #6
    Tham gia
    18-08-2005
    Location
    Montclair
    Bài viết
    8,722
    Like
    20
    Thanked 1,457 Times in 600 Posts
    "Mẹ cũng chỉ nghe kể lại thôi..ngày xưa thời phong kiến..khi những nhà giàu tìm mua nô lệ ..
    ngoài việc lao động.họ còn mua những em bé làm thú tiêu khiển rất tàn nhẫn..
    em bé mua về được bỏ vào trong lu..cái lu được đục thủng hai phía tay cho thò ra ngoài...cả chưn cũng có 2 lỗ để đưa 2 chưn ra nữa..
    em bé di chuyển nặng nhọc trong cái lu và lớn dần theo cái lu..
    múa hát cho người ta coi..
    "


    Thắc mắc:
    Sao cha mẹ lại truyền bá tư tưỡng xấu và sai lầm cho con thơ vậy?

  12. Thành viên Like bài viết này:


  13. #7
    Tham gia
    16-05-2005
    Location
    sè ghềnh
    Bài viết
    9,601
    Like
    529
    Thanked 672 Times in 367 Posts
    Quote Được gửi bởi The Old Man View Post
    "

    Thắc mắc:
    Sao cha mẹ lại truyền bá tư tưỡng xấu và sai lầm cho con thơ vậy?
    Vẫn có những bậc phụ huynh chọn phương pháp giáo dục hăm doạ mà anh Kết quà là cô nhỏ lennel này đầy những tư tưởng bi quan và yếm thế đó sao

  14. Thành viên Like bài viết này:


  15. #8
    Tham gia
    18-08-2005
    Location
    Montclair
    Bài viết
    8,722
    Like
    20
    Thanked 1,457 Times in 600 Posts
    Sorry là đã làm lạc đề bài post thật đẹp của bạn Lennel.

  16. 2 thành viên Like bài viết này:


  17. #9
    Tham gia
    17-06-2008
    Bài viết
    1,079
    Like
    522
    Thanked 325 Times in 237 Posts
    Quote Được gửi bởi The Old Man View Post


    Thắc mắc:
    Sao cha mẹ lại truyền bá tư tưỡng xấu và sai lầm cho con thơ vậy?



    Quote Được gửi bởi pizza@ View Post
    Chẳng có chuyện như vậy đâu, người ngày xưa ko có ác như người bây giờ đâu. Người lớn bây giờ toàn tuyên truyền điều sai lệch.



    trong những cổ tích hồi bé..nội vẫn kể về bà tiên xinh hiền diệu và ông chằng hung ác..

    há chẳng phải đang giúp cho mình nhận hiểu về nhiều mặt đó sao??
    người lớn có cái lý của người lớn mà...


    o0o0o0o0o



    Mách nhỏ chúng mình khéo tay

    hồi còn nhỏ ..
    mấy bạn chỉ mình làm những chiếc xương lá .. nhuôm ra nhiều mầu đẹp lắm ..ép trong tập nhìn rất xinh.cách làm cũng rất dẽ

    xéo nhà đàng kia có cây Bồ đề..mình đi hái lá về bỏ trong hồ nước của mẹ..
    1 tuần sau mình vớt lên rửa sạch lá chỉ trơ xương có mầu trắng..
    mình lấy kéo cắt lại nhiều hình khác nhau
    xong lấy mực nhuộm cho thành nhiều mầu khác nhau đẹp lắm lắm.. ..
    mừng quá mang khoe mẹ ..
    mẹ nhìn mình ..

    cái áo dính tùm lum mầu mực
    mẹ úynh vô mông hết mấy roi đau điếng..

    và bởi ..bấy giờ mẹ mới hiểu nguyên nhân vì sao hồ nước của mẹ bị thúi ình...

    ....

    giờ nhà bạn nếu có hồ cá cha nuôi ..tiện quá hén hãy lấy những chiếc lá bỏ vô hồ cá...
    cha ko úynh đâu..
    1 tuần sau mình lại có những chiếc lá xinh xắn..
    còn cha sẽ thu hoạch được những con cá ko biết lội nữa vì nó ú nu hà...




    Được sửa bởi lennel lúc 12:38 ngày 21-07-2008

  18. Thành viên Like bài viết này:


  19. #10
    Tham gia
    21-05-2008
    Location
    Chân trời rộng mở. Ngủ đâu là nhà, ngã đâu là giường ..z..Z..z..
    Bài viết
    1,193
    Like
    0
    Thanked 6 Times in 5 Posts
    mình muốn như lật đật không bao giờ biết gục ngã, cho dù thế nào đi chăng nữa,...

  20. 2 thành viên Like bài viết này:


Trang 1 / 51 12346 ... LastLast

Bookmarks

Quy định

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời bài viết
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •