Trang 5 / 10 FirstFirst ... 2345678 ... LastLast
Hiển thị kết quả từ 41 đến 50 / 100
  1. #41
    Tham gia
    10-12-2004
    Location
    HCMC
    Bài viết
    2,121
    Like
    283
    Thanked 720 Times in 362 Posts
    Kể chuyện mua hàng online.

    Bất cứ ai đi Mỹ mà không mua hàng online thì xem như mất đi một thú vui của cuộc đời. Ngày nào cũng vô mấy trang deal, canh đợt giảm giá, hoặc canh mấy ngày lễ của Mỹ để mua hàng giảm giá, đó là một thú vui của đám onsite tụi tui. (Cty tui gọi đi công tác nước ngoài là onsite, khi đi công tác thì cty sẽ giữ lại cái bằng đại học, lý do là đã có trường hợp xin được visa Mẽo xong cái đi rồi bùng luôn, ở lại học nghỉ ngang xương không thèm báo cty luôn! Bởi dân VN tự hại nhau là vậy). Hàng điện tử bên Mỹ nếu canh giảm giá thì rẻ mua ở VN, có khi mắc hơn nhưng tâm lý mọi người đều là hàng Mỹ tốt hơn, dù sao thì hàng Tung Của khi nhập vào Mỹ thì chuẩn chất lượng cũng khác so với khi nhập vào VN. Tụi tui ban ngày đi làm, tối mới về, bởi vậy hàng ship tới đâu có ai ở nhà nhận, họ cứ vứt ngay cửa, chiều tối đi làm về là thấy gói hàng đó, cứ rải ra mua thì ngày nào cũng được bóc seal. Hồi đó tụi tui thuê 1 cái nhà, thay phiên nhau ở, đứa này qua thì đứa kia về, và truyền thống mua hàng online cứ tiếp nối, riết rồi nguyên cái phòng khách chứa toàn thùng giấy mà không đứa nào dọn, nó mà cháy 1 phát thì khỏi chạy luôn! Đặc biệt là tui chưa thấy kiến, gián chuột bên Mỹ, cả thằn lằn cũng chưa thấy luôn, không biết do lạnh hay do nhà nước diệt hết rồi, cạnh mấy cái bô rác thì thấy quạ không à, toàn quạ là quạ. Đa số các site bán hàng online đều có nhiều dạng giao hàng, như giao nhanh 2 ngày tới, hoặc giao siêu nhanh hôm sau tới, hoặc giao chậm 3 tuần tới.. tùy theo túi tiền của gia chủ. Nếu muốn tiết kiệm thì cứ để bình thường, miễn phí giao hàng, nhưng 7-10 ngày tới hoặc 5-7 ngày tới, tùy. Và khi hàng tới thì họ cứ quăng trước cửa, chả cần quan tâm ai ở nhà, cứ đúng địa chỉ là quẳng trước cửa. Một số mặt hàng như thức uống có cồn thì người nhận phải trình ID và kí tên, trên 21 tuổi mới được sử dụng thức uống có cồn. Có thằng bạn mua cái đồng hồ mười mấy đồng, nhưng chính sách của trang bán hàng là phải giao đảm bảo, thế là tụi giao hàng tới gõ cửa, không ai ở nhà tụi nó để cái giấy lại, gọi là door tag, nói là tụi tao giao lần 1 không có mày ở nhà, sẽ giao lại lần 2 ngày mai. Hôm sau tới lại để door tag, nói tao giao lần 3. Hôm sau nữa để lại door tag, nói mày ra bưu điện lấy giùm. Rồi, phải đợi thứ 7 nghỉ làm mới bắt xe bus tới bưu điện lấy cục hàng.
    Có đứa mua cái laptop hơn 1000 đồng, mấy hôm sau đi làm về thấy vứt lăn lóc trước cửa, chả ai lấy cả. Có thằng giao hàng thì giấu trong đống đá nào đó, rồi viết giấy hướng dẫn tìm kho báu thả vô nhà.

    Đó là nhà bình thường, còn apartment thì khác, chỗ tui ở sau này gọi là apartment, các nhà căn hộ xếp thành từng block, khoảng chục căn gì đó, đánh số bình thường, nhưng thư từ thì lại tập trung 1 chỗ. Mỗi nhà phải lên bưu điện đăng kí hộp thư, họ phát cho cái chìa khóa về mở thùng thư, các thùng thư tập trung thành 1 khu, mỗi nhà được 1 cái ô nhỏ xíu, cao khoảng 10cm, sâu chắc cỡ 30cm, bề ngang cũng cỡ 30cm, chủ yếu để nhận thư từ báo này nọ. Bên cạnh đó sẽ có vài cái thùng thư lớn hơn. Nếu mua hàng, họ ship tới thì họ sẽ đem tới bưu điện, rồi bưu điện lấy chìa khóa mở thùng thư bỏ hàng vô, nếu hàng lớn không bỏ vừa thì họ bỏ vô cái thùng lớn, khóa tủ lại, bỏ cái chìa khóa vô thùng thư của mình. Mình lấy hàng xong thì cắm cái chìa khóa vô thùng thư lớn để đó là xong. Nếu hàng lớn hơn nữa thì họ đem tới chỗ văn phòng quản lý để. Có lần tui mua 1 cái khung ảnh trên Amazon, gói quà để tặng người ta, chờ hoài chả thấy hàng đâu, coi tracking thì thấy ship rồi mà chả thấy hàng tới nhà. Thế là tui viết mail cho Amazon, nói là thấy giao rồi mà hổng thấy tới. Hôm sau Amazon trả lời lại là chắc bị lạc rồi, để tao ship cho cái khác, và nó nói thêm nếu gói hàng cũ có tới thì trả lại giùm nó, nó gởi cho cái mã vạch. Nếu gói hàng cũ mà tới thì chỉ cần in cái mã này ra, dán lên gói hàng, bỏ vào thùng thư là nó sẽ được ship về lại trụ sở Amazon, đây giống như là tem vậy. Ba ngày sau gói hàng mới tới, cái khung tranh, tui phải mua giấy về gói lại đàng hoàng đem tặng người ta, xong rồi về nước. Vài tháng sau chỗ văn phòng gởi mail nói có cái gói hàng để tên mày. Rồi, hồi đó không chịu tới văn phòng hỏi thử. Tui nhờ ông bạn in cái mã vạch của Amazon gởi, dán vô gói hàng, và trả lại cho nó.

    Qua Ăng-lê, chả có gì làm, tui lại đi kiếm coi có gì rẻ không, mọi thứ đều mắc hơn Mỹ, so với vật giá ở England thì có thể không mắc, nhưng cùng 1 món đồ mà quy ra thóc thì ở England cao hơn nhiều. Sau nhiều hôm trăn trở, tui quyết định mua cái tai nghe in-ear. Lý do là vô văn phòng ngồi, gần mấy thằng sale, nó nói suốt ngày, thay phiên nhau nói liên tục, thằng nào cũng giọng ồm ồm nói thôi là nói. Tui làm lập trình, cần yên tĩnh mới dễ suy nghĩ, mấy ngày đầu sốc. Có thằng mới vô nghe điện thoại xong, đứng dậy phắc king, (bên này tụi nó không dám đổi king thành queen đâu) rồi ôm cặp đi ra. Có thằng đang nói bằng cellphone, cầm cái điện thoại đó đập cái rầm xuống bàn, rồi bốc lên nói tiếp như chưa hề có cuộc chia ly. Tui quyết tâm mua cái tai nghe chống ồn. Amazon UK với Amazon US là một, xài chung account, chỉ cần cập nhật là địa chỉ giao hàng, mà tui ghi nhầm địa chỉ thành nhà hàng xóm, cách đó 5 phút đi bộ. Sáng thứ 7, đọc mail thấy nó ghi nay nó ship cái tai nghe. Rồi đi chơi đã, tối về thấy nó cập nhật là ship rồi, vô nhà tìm hoài chả thấy bỏ đâu, kiểm tra lại địa chỉ thì đúng là mình ghi bậy. Hôm sau tui lóc cóc sang nhà hàng xóm hỏi xem sao, hỏi biết đâu có và họ cho lấy lại, cẩn thận, tui cầm theo cái passport luôn, lỡ họ có hỏi tên mình cho khớp với tên trên món hàng. Nếu không hỏi thì chắc chắn là sẽ chả có cái tai nghe nào, còn đi hỏi thì hú họa. Tới bấm chuông, lát sau có bà còn quấn khăn lông ra mở cửa, tui mới trình bày tui tên gì ở đâu, hỏi bả có thể vui lòng kiểm tra giùm coi có món hàng nào được ship tới hông.. chưa nói hết thì bả gật cái rồi quay vô, lát sau đưa cái hộp của tui ra, tui cảm ơn chưa xong thì bả đóng cửa lại. Cái này ở đây thì xin lại dễ chứ ở VN thì 90% chắc "ủa, đâu có cái gì giao tới đâu", 10% có thể gặp người tốt trả lại.
    Lý do tui trả lại cái khung ảnh ở trên cũng là vậy, tui bỏ tiền ra mua thì tui lấy, còn hông phải của tui thì tui trả lại, biết đâu sau này lỡ tui có lạc gì thì có người khác trả lại cho tui.
    Nhân tiện, cái tai nghe tui mua là Creative 630, khử tiếng ồn, ông sếp ngồi kế bên gọi hoài mà tui chả nghe gì hết, ổng phải chạy qua đập bàn tui mới biết.


  2. #42
    Tham gia
    10-12-2004
    Location
    HCMC
    Bài viết
    2,121
    Like
    283
    Thanked 720 Times in 362 Posts
    St Paul's Cathedral


  3. 2 thành viên Like bài viết này:


  4. #43
    Tham gia
    27-10-2005
    Bài viết
    3,372
    Like
    146
    Thanked 2,383 Times in 512 Posts
    Thiên đường có khác. Tội mấy ông ở Mỹ về VN chắc sốc lắm. Lỡ đi tới mấy nước phát triển rồi trở về mới hiểu hơn cái cách mà tụi Tây nó nhìn tụi mình. Đầy thương mến và cảm thông. Hic.


    Sent from my iPod touch using Tapatalk
    Không đi làm sao tới.

  5. 2 thành viên Like bài viết này:


  6. #44
    Tham gia
    10-12-2004
    Location
    HCMC
    Bài viết
    2,121
    Like
    283
    Thanked 720 Times in 362 Posts
    Sốc chứ, VN mình ra nước ngoài còn sốc huống chi. Bởi vậy mình ra nước ngoài, ráng giữ thể diện cho dân tộc, chứ đi đâu để họ kì thị VN thì nhục lắm. Bữa trước tui coi opera, trước hàng ghế tui có 2 bà China, hiệp đầu thì ngồi coi bình thường, tới giải lao bắt đầu lấy camera ra quay tùm lum, mấy người nhân viên trong nhà hát tới nhắc, bả cất vô, 2ph sau lấy ra quay tiếp, họ lại tới nhắc, cỡ 3-4 lần vậy mới chịu ngồi im, công nhận mặt dày thật.

    Kể tiếp chuyện khác. Free hugs
    Hồi bên Mỹ, tui đi Washington DC chơi, họ có một nhóm gồm nam nữ già trẻ, cầm cái bảng có chữ Free Hugs thật to đứng chỗ đường đi (đường trong công viên), ai đi qua muốn ôm thì cứ lại dang tay ra ôm, có thể ôm lần lượt từng người trong nhóm, và ôm rồi thôi, hai tay quàng qua người họ, chứ không có di chuyển lung tung ăn gạch à nha. Ở VN thì có một dạo lều báo cũng đăng đầy cho lều bạn đọc coi. Lần khác tui tới Time Square, cũng thấy một nhóm toàn nữ cầm bảng Free Hugs đi lòng vòng, mọi người cứ tới xếp hàng ôm thoải mái, giống như người cô đơn cần một cái ôm san sẻ vậy thôi, đừng nghĩ gì nhiều.
    Nếu đi chơi ở chỗ nào đông người, bạn có thể bắt gặp một nhóm chừng dăm bảy em gái tuổi teen, đội vòng hoa, bận váy ngắn, tay cầm ly rượu màu thì phải (tui chỉ thấy cái ly có nước màu xanh, đỏ chả biết là gì trong đó). Các cô vừa đi vừa hát, hoặc chỗ nào đông đông thì đứng lại biểu diễn hát một bài hay vừa múa vừa hát một bài, rất tự nhiên!

    Trên đường về lại trạm xe điện, tui gặp một nhóm teen, chắc chừng 15-16 tuổi, teen Mỹ với mấy nước Tây Âu thì 15-16 tuổi nhìn tụi nó già dặn lắm, không phải xinh tươi mơn mởn như dân châu Á, nguyên đám xì tin này vừa đi vừa hát, tụi nó đứng gần cái tượng, hát và múa bài Macarena, vừa tới chữ re nà là một đám ở ngoài hô "ảy" và nhảy 1 cái, rất tự nhiên.

    Mấy em xì tin đó đây, còn đám "ảy" chưa chụp kịp thì tụi nó đi mất rồi.



    Sao ông hellboy này bay được


    Ngợ thật

  7. 6 thành viên Like bài viết này:


  8. #45
    Tham gia
    08-09-2011
    Bài viết
    848
    Like
    419
    Thanked 267 Times in 177 Posts
    Cuộc sống tinh thần của họ thật phong phú.
    Tôi đại diện cho tôi, ko muốn ai đại diện cho tôi

  9. #46
    Tham gia
    21-03-2014
    Bài viết
    163
    Like
    121
    Thanked 7 Times in 6 Posts
    Quote Được gửi bởi pinochu View Post

    Và một phần không thể thiếu của Ăng-Lê.



    Mình nghĩ hoài mà vẫn hok hiểu chỗ này. Nghệ sỹ đường phố ?

  10. #47
    Tham gia
    10-12-2004
    Location
    HCMC
    Bài viết
    2,121
    Like
    283
    Thanked 720 Times in 362 Posts
    cái hình phía trên là thả rông, một phần không thể thiếu của Ăng lê.

    Hình dưới là biểu diễn kiếm tiền đường phố.

  11. Thành viên Like bài viết này:


  12. #48
    Tham gia
    08-09-2011
    Bài viết
    848
    Like
    419
    Thanked 267 Times in 177 Posts
    Quote Được gửi bởi pinochu View Post
    cái hình phía trên là thả rông, một phần không thể thiếu của Ăng lê.
    Vì 1 thế giới ko ung thư dzú ực.
    Tôi đại diện cho tôi, ko muốn ai đại diện cho tôi

  13. #49
    Tham gia
    16-03-2006
    Location
    www.usalaptop.vn
    Bài viết
    5,276
    Like
    828
    Thanked 755 Times in 428 Posts
    Tớ rất thích những ngừoi di xa.

    Phải chi mấy thằng ngu lãnh đạo cộm cán Việt Nam đi nước ngoài có Tầm nhìn và cái tâm như cu Chù, cu Gà thì Việt Nam đâu có lẹt đẹt giải bài toán Thóc thừa gạo lép đâu!!!

    Có lần đi với đoàn Tham tán thương mại Việt Nam sang Nam Phi. hình ảnh duy nhất thể hiện sự nhiệt tình của tham tán và đội ngũ trợ lý là tranh thủ mua cho nhiều đồ lưu niệm bằng ngà, sừng, răng ... Nhét đầy va li Đặng mang về vn bán

    Haizzzz

  14. #50
    Tham gia
    21-03-2014
    Bài viết
    163
    Like
    121
    Thanked 7 Times in 6 Posts
    Quote Được gửi bởi pinochu View Post
    cái hình phía trên là thả rông, một phần không thể thiếu của Ăng lê.
    Góc hình thấy chuyện thả rông chắc bị bác dấu để coi riêng òi, thả rông ít nhất cũng phải như dzầy


Trang 5 / 10 FirstFirst ... 2345678 ... LastLast

Bookmarks

Quy định

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời bài viết
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •