BÚN NƯỚC LÈO SÓC TRĂNG
Đây là lần đầu tiên tôi được ăn bún nước lèo, thì ra là anh em với bún mắm. Nhưng khác với bún mắm và theo tôi là độ tinh tế cao hơn bún mắm nằm ở sự đơn giản của bún nước lèo.
Trong thành phần tô bún mắm khi bày ra còn có cà tím, rau, hành hẹ, ngoài tôm cá thịt quay, và trong nồi nước lèo của bún mắm cũng có những thứ tạo nên mùi vị tô bún mắm. Nhưng với bún nước lèo để đoán xem người ta nấu từ cái gì qua việc nhìn vô nồi nước lèo thì là không thể vì trong đó chỉ toàn nước lèo, ngoài ra không có gì hết.
Vậy là tinh hoa cá mắm một phương hội đủ chắt lọc thành nước lèo hết rồi, nên khi tô bún được bưng ra thì bạn sẽ thấy nó hơi ngộ ngộ, ngộ là nó thiếu màu xanh quen thuộc trong những món nước bún mì hủ tíu. Chỉ một dải màu từ trắng đến nâu đỏ, không tiêu không hành, không ngò không quế, bản thân sự hấp dẫn đã thể hiện qua sự đơn giản của tôm cá thịt trong tô bún môt cách rất "trung thực", không trang trí, không màu mè.
Vì là bao nhiêu tinh hoa nằm trong nước lèo hết rồi, nên đúng với tên gọi của nó, bạn có thể chỉ cần ăn bún với nước lèo không cũng đủ hấp dẫn lắm rồi. Khi viết những dòng này, mùi mắm còn quanh quẩn đâu đó trên lưỡi và nước bọt cứ ứa ra. Hic. Xin lỗi nhưng nó ngon quá. Húp thử một muỗng nước lèo thật chậm khi còn nóng hổi, trong cái nước nâu nâu đỏ đỏ đó có mặn mòi của mắm sặc, có ngọt thanh thanh của cá lóc, có ngọt đầm đầm của tép bạc, có nồng nàng của xả cây, và ngọt lịm của nước dừa, xin lỗi trước vì đi sắp xa nhưng tôi còn cảm nhận được mùi rơm rạ, sình bùn phà sa Nam Bộ khi những thành phần đó hoà quyện với nhau, để khi ra với người ăn, tất cả đã hoà là một, mắm cá tép tôm sả dừa gì đó đã xuất hiện một cách rất "khiêm tốn" và tự nhiên. Ăn nó sướng ở cái chỗ đó. Rõ ràng là có mùi nhưng lại không thấy mặt. Tự nhiên cảm thấy cả một vùng đất nằm trong một muỗng nước lèo, từ màu sắc đến tính tình rồi bản chất, không cần dài dòng diễn giải.
Bookmarks