quycoctu
09-08-2006, 21:52
Sau một tuần mệt mỏi, sáng chủ nhật đẹp trời, có gì hơn nhâm nhi một tách coffee nóng, mà đã uống coffee thì làm sao lại không đọc báo nhỉ. Nói là làm; đây "THUẾ ƠI! LÀ THUẾ!" Tiêu đề hấp dẫn đấy chứ nhỉ.Xem nào................................
Hình như chị phục vụ quên bỏ đường coffee hôm nay sao đắng thế nhỉ?
THUẾ ƠI LÀ THUẾ.
Hàng năm, mỗi vận động viên đội tuyển cầu lông, Tp HCM được Sở TDTT Tp cấp trang thiết bị , dụng cụ thi đấu với giá trị cộng lại khoảng 1.500.000đ. Trang bị đó thực sự chưa đáp ứng được đầy đủ nhu cầu của các VĐV. Để có thể trang bị bổ sung cho các VĐV, Năm 2002, Liên đoàn Cầu lông TP HCM đã ký được hợp đồng với Công ty Sunrise – Singapore, hàng năm tài trợ một số dụng cụ thể thao nhãn hiệu Yonex cho 15 VĐV tuyến chính , 15 VĐV tuyến trẻ (từ 12 đến 17) và 04 huấn luyện viên. Hàng tài trợ gồm có 12 mục khác nhau, phục vụ đầy đủ trong tập luyện của các VĐV (giày, vớ, vợt, quần, áo , khăn dùng tập luyện, quần, áo dùng trong thi đấu, băng cổ tay, túi đeo vợt, túi đựng hành lý, bộ Svest). Hợp đồng có giá trị 03 năm, mỗi năm nhận chia làm 02 lần. Theo hợp đồng, bên gửi chịu phí vận chuyển đi, bên nhận chịu trách nhiệm giải quyết các vấn đề liên quan còn lại liên quan đến việc nhận hàng.
Năm đầu tiên của hợp đồng, hàng được nhận miễn thuế, thủ tục thông qua Ủy Ban Nhân dân TP, sau đó đến Ban Tiếp Nhận viện trợ. Bên nhận hàng chỉ phải đóng tiền lưu kho và chi phí đó chia đều cho các VĐV. Có khi phải chờ khoàng từ hai đến ba tuần lễ ở UBND TP, sau đó sang Ban Tiếp nhận Viện trợ thi nhiều nhất là hai đến ba ngày. Năm thứ hai của hợp đồng thì bên nhận đã bắt đầu gặp khó khăn, Ban Tiếp nhận Viện trợ từ chối giải quyết thủ tục cho nhận hàng miễn thuế theo dạng viện trợ vì cho rằng đây là hàng tài trợ có điều kiện, không phài hàng viện trợ cho không. Đỉnh điểm nhất là lô hàng phục vụ SEA Games (thảm thi đấu, cầu thi đấu,.. ), Liên đoàn Cầu lông TP được yêu cầu phải nộp thuế cho lô hàng trên là 182 triệu, Lô hàng nầy được nhập theo hợp đồng ký giữa Ban Vận động tài trợ SEA Games của TW và Công ty Sunrise – Singapore, Liên đoàn Cầu lông Tp chỉ là đơn vị tổ chức môn cầu lông của SEA Games mà thôi. Liên đoàn Cầu lông Tp hoàn toàn không có khả năng để nộp khoản thuế nầy, hàng bị giam lại ở Cảng Phước Long. Ngày khai mạc SEA Games đã gần kề mà dụng cụ thi đấu vẫn chưa nhận được, Ông Nguyễn Thành Tài - Phó Chủ Tịch Ủy Ban ND TP đã gọi điện trực tiếp cho lãnh đạo Cục Hải quan, bảo lãnh cho Liên đoàn được nợ lại phần thuế, sẽ giải quyết sau, để nhận hàng về phục vụ SEA Games.
Xong SEA Games, Haỉ quan TP yêu cầu thanh toán nợ, và Liên đoàn Cầu lông TP đã phải vác đơn chạy vạy khắp nơi ở các cơ quan TW tại Hà Nội cho đến tháng 8 năm 2004 mới được giải quyết cho xóa nợ, được tiếp tục nhận hàng tài trợ , nhưng phải đóng đầy đủ thuế theo quy định nhà nước, không được miễn giãm bất cứ khoản nào. Và cứ như vậy cho đến hết hạn hợp đồng là cuối năm 2005. Mỗi lần nhận hàng, các VĐV phải nộp lại khoảng 600.000 đến 700.000đ.
Năm 2006, Liên đoàn đã ký lại hợp đồng mới với Sunrise-Singapore, thời hạn 04 năm, số lượng hàng tài trợ cũng được tăng lên, mỗi tuyến được 18 VĐV và Huấn luyện viên cũng được tăng lên 08 người.
Ngày 11 tháng 7, Công ty Sunrise – Singapore gửi lô hàng tài trợ cho tuyến trẻ, phục vụ Giải trẻ toàn quốc ở Đaclak. Lô hàng có 05 kiện, 115kg, trị giá theo invoice là 649,80 Singapore Dola, gồm có 07 loại: 18 túi vợt, 36 băng cổ tay, 18 đôi giày, 36 đôi vớ, 36 cái áo thi đấu đã có in sẵn tên VĐV trên lưng áo, 54 cái áo cổ tròn dùng cho tập luyện, 54 cái quần sort, 18 bộ Svest,
Sau khi được thông báo hàng đến, Liên đoàn Cầu lông TP đã mở tờ khai Hài quan số 11423 ngày 13 tháng 7 để xin nhận hàng theo dạng cơ quan và ngày 14 tháng 7, được thông báo số tiền phải nộp để được nhận lô hàng trên là 33,5 triệu đồng. Một con số ngoài sức tưởng tượng của các thành viên Liên đoàn cũng như các VĐV và khả năng để nộp thuế cho lô hàng nầy là hoàn toàn không thể. Đành phải xin gửi lại kho và khả năng có lẽ phải xin tái xuất trả lại đơn vị gửi vào đầu tuần sau.
Cho đến khi Giải Cầu lông trẻ toàn quốc kết thúc, hàng vẫn chưa được nhận, phải trả lại là một việc hết sức đau lòng của bên nhận và một việc rất tổn thương cho bên gửi tặng hàng. Có lẽ các cán bộ Hải quan cũng không cố ý muốn làm khó cho VĐV , vì có thu thuế thật cao đi nửa các anh ấy cũng đâu có bỏ túi riêng được, vậy thì vì sao, căn cứ nào để ra con số thuế kinh khủng nầy đánh lên đầu các VĐV trẻ tuổi 12,13,14,15,16. Khi gửi hàng, bên tặng đã phải tốn tiền cước phí vận chuyển khoảng 300 USD, và khi gửi trả lại hàng Liên đoàn Cầu lông TP cũng sẽ phải tốn số tiền như vậy, sẽ lấy tiền từ đâu để chi cho khoản nầy cũng là bài toán khó cho Lãnh đạo Liên đoàn Cầu lông TP. Ngoài ra, còn phải có thư xin lỗi bên gửi hàng nửa nói sao để xin lỗi đây.
Đây mới chỉ là lô hàng tài trợ cho tuyển trẻ, tháng 8 , sẽ còn một lô hàng với số lượng lớn hơn nhiều, tài trợ cho tuyến chính và huấn luyện viên, chuẩn bị phục vụ cho Giải vô địch Cầu lông toàn quốc , sẽ được tổ chức vào đâu tháng 9 tại Hà Nội, trong các môn chính của Đại hội Thể dục Thể thao toàn quốc. Liên đoàn Cầu lôngTp chưa biết sẽ phải làm sao để có thể có được trang bị cho các VĐV thi đấu, rồi sẽ còn đến Giải Cầu lông Việt Nam mở rộng vào tháng 11, sẽ phải làm gì đây?
Ngày 24 tháng 7, Liên đoàn Cầu lông Tp HCM đã phải tái xuất lô hàng nêu trên vì không chấp nhận nộp thuế theo mức trên trời kia, các chi phí cho việc xuất hàng cũng đã mất đến hơn 6 triệu đồng. Tiền lấy ở đâu để chi cho khoản này đây?
Đội tuyển cầu lông Tp HCM đang chuẩn bị tham dự Giải Cầu lông các cây vợt trẻ xuất sắc toán quốc tại Bắc Giang từ ngày 27 tháng 8 đến ngày 03 tháng 9, sau đó là Giải Cầu lông toàn quốc từ ngày 4 đến ngày 10 tháng 9 tại Hà Nội, cần rất nhiều trang bị, nhưng hàng thì bên tài trợ không dám gửi vào thêm. Sự thiệt hại trong việc nầy là các vận động viên của chúng ta mà Liên đoàn đành bất lực, kêu thì đã nhiều rồi, nhưng hình như chẳng ai quan tâm, bởi vì không ai mất gì cả, nhóm người bức xúc nhất trong nỗi đau này là các VĐV, HLV , phụ huynh (vì họ phải bỏ tiền ra đế trang bị cho con mình dụng cụ thi đấu).
Nộp thuế là nghĩa vụ và quyến lợi của mọi công dân, nhung vấn đề trong trương hợp nầy thuế đang đánh vào ai vậy?
Ở các nước chung quanh ta, hàng nhập phục vụ thể thao, luôn được miễn thuế, và các đơn vị tài trợ cho thể thao luôn được hưởng nhiều ưu đãi của nhà nước, vì vậy họ rất vui lòng tài trợ, Ở Việt Nam thì hoàn toàn không có bất cứ ưu đãi nào nhà tài trợ nên công tác vận động tài trợ rất khó tìm nguồn. Những đơn vị tài trợ cho môn cầu lông hiên nay chỉ vì có lãnh đạo yêu thích môn cầu lông mà thôi, ngoài ra, họ không vì bất cứ cái gì khác.
Viễn cảnh buồn của cầu lông Tp trong tương lai là điều không tránh khỏi, vì cầu lông không có gì hấp dẫn để phụ huynh cho con theo tập luyện.
Các tuyến VĐV ở lứa tuổi thiếu niên (từ 15 trở xuống) Tp HCM đã không còn đạt được thành tích cao, và đến lứa tuổi trẻ (từ 18 trở xuống) cũng vậy. Ta đã mất hoàn toàn thành tích cao ở các lứa tuổi nầy , còn lại là tuyến chính hiện nay, trông cậy hoàn toàn vào Tiến Minh, Quang Minh, Thanh Hải, Nguyên Nhung, Thanh Thủy, Hồng Gấm, nhưng liệu các VĐV nầy có còn kéo nổi gánh nặng nầy bao lâu nữa? Vì sao và phải làm sao đây?
Chị phục vụ vốn rất cẫn thận chắc không quên bỏ đường đâu, chắc tại mình đắng miệng thế thôi. Không khéo lại trách lầm người ta. Rõ khổ!!! THUẾ ƠI LÀ THUẾ!!!
Hình như chị phục vụ quên bỏ đường coffee hôm nay sao đắng thế nhỉ?
THUẾ ƠI LÀ THUẾ.
Hàng năm, mỗi vận động viên đội tuyển cầu lông, Tp HCM được Sở TDTT Tp cấp trang thiết bị , dụng cụ thi đấu với giá trị cộng lại khoảng 1.500.000đ. Trang bị đó thực sự chưa đáp ứng được đầy đủ nhu cầu của các VĐV. Để có thể trang bị bổ sung cho các VĐV, Năm 2002, Liên đoàn Cầu lông TP HCM đã ký được hợp đồng với Công ty Sunrise – Singapore, hàng năm tài trợ một số dụng cụ thể thao nhãn hiệu Yonex cho 15 VĐV tuyến chính , 15 VĐV tuyến trẻ (từ 12 đến 17) và 04 huấn luyện viên. Hàng tài trợ gồm có 12 mục khác nhau, phục vụ đầy đủ trong tập luyện của các VĐV (giày, vớ, vợt, quần, áo , khăn dùng tập luyện, quần, áo dùng trong thi đấu, băng cổ tay, túi đeo vợt, túi đựng hành lý, bộ Svest). Hợp đồng có giá trị 03 năm, mỗi năm nhận chia làm 02 lần. Theo hợp đồng, bên gửi chịu phí vận chuyển đi, bên nhận chịu trách nhiệm giải quyết các vấn đề liên quan còn lại liên quan đến việc nhận hàng.
Năm đầu tiên của hợp đồng, hàng được nhận miễn thuế, thủ tục thông qua Ủy Ban Nhân dân TP, sau đó đến Ban Tiếp Nhận viện trợ. Bên nhận hàng chỉ phải đóng tiền lưu kho và chi phí đó chia đều cho các VĐV. Có khi phải chờ khoàng từ hai đến ba tuần lễ ở UBND TP, sau đó sang Ban Tiếp nhận Viện trợ thi nhiều nhất là hai đến ba ngày. Năm thứ hai của hợp đồng thì bên nhận đã bắt đầu gặp khó khăn, Ban Tiếp nhận Viện trợ từ chối giải quyết thủ tục cho nhận hàng miễn thuế theo dạng viện trợ vì cho rằng đây là hàng tài trợ có điều kiện, không phài hàng viện trợ cho không. Đỉnh điểm nhất là lô hàng phục vụ SEA Games (thảm thi đấu, cầu thi đấu,.. ), Liên đoàn Cầu lông TP được yêu cầu phải nộp thuế cho lô hàng trên là 182 triệu, Lô hàng nầy được nhập theo hợp đồng ký giữa Ban Vận động tài trợ SEA Games của TW và Công ty Sunrise – Singapore, Liên đoàn Cầu lông Tp chỉ là đơn vị tổ chức môn cầu lông của SEA Games mà thôi. Liên đoàn Cầu lông Tp hoàn toàn không có khả năng để nộp khoản thuế nầy, hàng bị giam lại ở Cảng Phước Long. Ngày khai mạc SEA Games đã gần kề mà dụng cụ thi đấu vẫn chưa nhận được, Ông Nguyễn Thành Tài - Phó Chủ Tịch Ủy Ban ND TP đã gọi điện trực tiếp cho lãnh đạo Cục Hải quan, bảo lãnh cho Liên đoàn được nợ lại phần thuế, sẽ giải quyết sau, để nhận hàng về phục vụ SEA Games.
Xong SEA Games, Haỉ quan TP yêu cầu thanh toán nợ, và Liên đoàn Cầu lông TP đã phải vác đơn chạy vạy khắp nơi ở các cơ quan TW tại Hà Nội cho đến tháng 8 năm 2004 mới được giải quyết cho xóa nợ, được tiếp tục nhận hàng tài trợ , nhưng phải đóng đầy đủ thuế theo quy định nhà nước, không được miễn giãm bất cứ khoản nào. Và cứ như vậy cho đến hết hạn hợp đồng là cuối năm 2005. Mỗi lần nhận hàng, các VĐV phải nộp lại khoảng 600.000 đến 700.000đ.
Năm 2006, Liên đoàn đã ký lại hợp đồng mới với Sunrise-Singapore, thời hạn 04 năm, số lượng hàng tài trợ cũng được tăng lên, mỗi tuyến được 18 VĐV và Huấn luyện viên cũng được tăng lên 08 người.
Ngày 11 tháng 7, Công ty Sunrise – Singapore gửi lô hàng tài trợ cho tuyến trẻ, phục vụ Giải trẻ toàn quốc ở Đaclak. Lô hàng có 05 kiện, 115kg, trị giá theo invoice là 649,80 Singapore Dola, gồm có 07 loại: 18 túi vợt, 36 băng cổ tay, 18 đôi giày, 36 đôi vớ, 36 cái áo thi đấu đã có in sẵn tên VĐV trên lưng áo, 54 cái áo cổ tròn dùng cho tập luyện, 54 cái quần sort, 18 bộ Svest,
Sau khi được thông báo hàng đến, Liên đoàn Cầu lông TP đã mở tờ khai Hài quan số 11423 ngày 13 tháng 7 để xin nhận hàng theo dạng cơ quan và ngày 14 tháng 7, được thông báo số tiền phải nộp để được nhận lô hàng trên là 33,5 triệu đồng. Một con số ngoài sức tưởng tượng của các thành viên Liên đoàn cũng như các VĐV và khả năng để nộp thuế cho lô hàng nầy là hoàn toàn không thể. Đành phải xin gửi lại kho và khả năng có lẽ phải xin tái xuất trả lại đơn vị gửi vào đầu tuần sau.
Cho đến khi Giải Cầu lông trẻ toàn quốc kết thúc, hàng vẫn chưa được nhận, phải trả lại là một việc hết sức đau lòng của bên nhận và một việc rất tổn thương cho bên gửi tặng hàng. Có lẽ các cán bộ Hải quan cũng không cố ý muốn làm khó cho VĐV , vì có thu thuế thật cao đi nửa các anh ấy cũng đâu có bỏ túi riêng được, vậy thì vì sao, căn cứ nào để ra con số thuế kinh khủng nầy đánh lên đầu các VĐV trẻ tuổi 12,13,14,15,16. Khi gửi hàng, bên tặng đã phải tốn tiền cước phí vận chuyển khoảng 300 USD, và khi gửi trả lại hàng Liên đoàn Cầu lông TP cũng sẽ phải tốn số tiền như vậy, sẽ lấy tiền từ đâu để chi cho khoản nầy cũng là bài toán khó cho Lãnh đạo Liên đoàn Cầu lông TP. Ngoài ra, còn phải có thư xin lỗi bên gửi hàng nửa nói sao để xin lỗi đây.
Đây mới chỉ là lô hàng tài trợ cho tuyển trẻ, tháng 8 , sẽ còn một lô hàng với số lượng lớn hơn nhiều, tài trợ cho tuyến chính và huấn luyện viên, chuẩn bị phục vụ cho Giải vô địch Cầu lông toàn quốc , sẽ được tổ chức vào đâu tháng 9 tại Hà Nội, trong các môn chính của Đại hội Thể dục Thể thao toàn quốc. Liên đoàn Cầu lôngTp chưa biết sẽ phải làm sao để có thể có được trang bị cho các VĐV thi đấu, rồi sẽ còn đến Giải Cầu lông Việt Nam mở rộng vào tháng 11, sẽ phải làm gì đây?
Ngày 24 tháng 7, Liên đoàn Cầu lông Tp HCM đã phải tái xuất lô hàng nêu trên vì không chấp nhận nộp thuế theo mức trên trời kia, các chi phí cho việc xuất hàng cũng đã mất đến hơn 6 triệu đồng. Tiền lấy ở đâu để chi cho khoản này đây?
Đội tuyển cầu lông Tp HCM đang chuẩn bị tham dự Giải Cầu lông các cây vợt trẻ xuất sắc toán quốc tại Bắc Giang từ ngày 27 tháng 8 đến ngày 03 tháng 9, sau đó là Giải Cầu lông toàn quốc từ ngày 4 đến ngày 10 tháng 9 tại Hà Nội, cần rất nhiều trang bị, nhưng hàng thì bên tài trợ không dám gửi vào thêm. Sự thiệt hại trong việc nầy là các vận động viên của chúng ta mà Liên đoàn đành bất lực, kêu thì đã nhiều rồi, nhưng hình như chẳng ai quan tâm, bởi vì không ai mất gì cả, nhóm người bức xúc nhất trong nỗi đau này là các VĐV, HLV , phụ huynh (vì họ phải bỏ tiền ra đế trang bị cho con mình dụng cụ thi đấu).
Nộp thuế là nghĩa vụ và quyến lợi của mọi công dân, nhung vấn đề trong trương hợp nầy thuế đang đánh vào ai vậy?
Ở các nước chung quanh ta, hàng nhập phục vụ thể thao, luôn được miễn thuế, và các đơn vị tài trợ cho thể thao luôn được hưởng nhiều ưu đãi của nhà nước, vì vậy họ rất vui lòng tài trợ, Ở Việt Nam thì hoàn toàn không có bất cứ ưu đãi nào nhà tài trợ nên công tác vận động tài trợ rất khó tìm nguồn. Những đơn vị tài trợ cho môn cầu lông hiên nay chỉ vì có lãnh đạo yêu thích môn cầu lông mà thôi, ngoài ra, họ không vì bất cứ cái gì khác.
Viễn cảnh buồn của cầu lông Tp trong tương lai là điều không tránh khỏi, vì cầu lông không có gì hấp dẫn để phụ huynh cho con theo tập luyện.
Các tuyến VĐV ở lứa tuổi thiếu niên (từ 15 trở xuống) Tp HCM đã không còn đạt được thành tích cao, và đến lứa tuổi trẻ (từ 18 trở xuống) cũng vậy. Ta đã mất hoàn toàn thành tích cao ở các lứa tuổi nầy , còn lại là tuyến chính hiện nay, trông cậy hoàn toàn vào Tiến Minh, Quang Minh, Thanh Hải, Nguyên Nhung, Thanh Thủy, Hồng Gấm, nhưng liệu các VĐV nầy có còn kéo nổi gánh nặng nầy bao lâu nữa? Vì sao và phải làm sao đây?
Chị phục vụ vốn rất cẫn thận chắc không quên bỏ đường đâu, chắc tại mình đắng miệng thế thôi. Không khéo lại trách lầm người ta. Rõ khổ!!! THUẾ ƠI LÀ THUẾ!!!