PDA

View Full Version : Chúng ta học để làm gì ?!!



TongNghien
23-07-2005, 09:33
Chào các bạn, Tống Nghiên vừa đọc được bài viết này trên trang VNN, chợt liên hệ đến những gì mình đã từng trải qua, những gì mình đã nghe, đã biết mà không khỏi cảm khái.

Mặc dù trong tận đáy lòng, Tống Nghiên vẫn có định hướng con đường đi giống như kết luận của tác giả bài viết, nhưng ...hỡi ôi, trong đầu của mình không phải lúc nào cũng nghĩ đến (nhớ đến) lý tưởng đó. Vì vậy mà vô hình trung trong mỗi chúng ta không có được động lực cần thiết để vươn lên, để vượt qua chính mình.

Còn các bạn thì sao ? Mình mong rằng sẽ có nhiều bạn trẻ nghĩ đến lợi ích chung của đất nước nhiều hơn bản thân, và hãy cố gắng nhiều hơn trong học tập, công việc để trước tiên là tự nuôi lấy mình, sau đó là đóng góp cho xã hội (đóng thuế, làm từ thiện, trợ giúp các bạn/em có hoàn cảnh khó khăn, v.v...)

Đừng vô tình với cuộc sống, nếu không bạn sẽ cảm thấy cô đơn !


Sau đây, Tống Nghiên mạn phép trích dẫn bài viết đó cho mọi người xem ...cho biết :D
"

Nỗi nhục từ một câu hỏi...

"Việc đàm phán với thương gia này bất thành, ý định của tôi là nhập khẩu sản phẩm của họ. Khi trở về Hải Phòng, tôi trăn trở và cảm thấy mình bị ông ta khinh. Trong lòng tôi, lòng tự hào dân tộc trỗi dậy vì câu nói và thái độ của ông ta".

Đây là tâm tư của một nhà kinh doanh trẻ trong dòng ý kiến gửi tới diễn đàn "Tu nghiệp trời Tây: về hay ở".


Mới tốt nghiệp ĐH, tôi khát khao được du học như những thầy cô và các anh chị khoá trước. Tôi đã bỏ rất nhiều công sức để săn tìm học bổng. Nhưng có lẽ cuộc đời đã có một sự sắp đặt cho tôi là chưa được ra nước ngoài lúc này.

Tốt nghiệp ĐH Nông lâm Thái Nguyên năm 1998, cũng như bao người ở tỉnh lẻ ra thành phố, tôi khát khao trụ lại và lập nghiệp. Khi đó, điều kiện để ở lại làm việc ở một Viện nghiên cứu tại Hà Nội là phải đi học thạc sỹ trong nước.

Tháng 12/2001, tốt nghiệp thạc sỹ ngành công nghệ gen, tôi có 3 lựa chọn: Tiếp tục ở lại Viện nghiên cứu để làm việc và săn tìm các học bổng cũng như các khoá đào tạo nước ngoài với mức lương 250.000 VND/tháng; đi làm cho một tổ chức phi chính phủ phù hợp với chuyên ngành của tôi, mức lương 150 USD/ 6 tháng thử việc. Hoặc là tôi phải về Hải Phòng để làm việc cho công ty của chị gái tôi, mức lương 1 triệu đồng/tháng. Tôi đã chọn Hải Phòng vì cảm thấy mình phải trả nghĩa sự giúp đỡ của chị gái trong thời gian tôi học thạc sỹ.

Tháng 7/2002, tôi trở về Hà Nội làm cho một Viện nghiên cứu khác đúng chuyên ngành học với mức lưng 400.000 VND/tháng (toàn bộ tổng thu nhập) . Làm việc ở Viện nghiên cứu này được 2 tháng thì một cơ hội đến. Một công ty của Ba Lan muốn đặt quan hệ, tôi bắt buộc phải mở doanh nghiệp để làm ăn với họ.

Tôi không dám thổ lộ ý định này với bố mẹ và anh chị vì lúc này, mọi người không con tin tưởng ở tôi nữa. Kinh doanh ban đầu với số vốn 14 triệu đồng vay của bố mẹ một người bạn, thành lập doanh nghiệp tư nhân.

Được 4 tháng, số vốn vay đã hết, tôi vay thêm một số tiền nữa để kinh doanh. Nhưng phi vụ làm ăn với đối tác Ba Lan bị thất bại, không phải tại họ mà chính là do tôi không đủ năng lực.

Khi đó, tôi đứng trước câu hỏi: Đi làm thuê hoặc là tiếp tục có niềm tin vào chính mình để kinh doanh?

Ông trời đã giúp tôi. 3 tháng sau, công ty có một đơn đặt hàng của nước ngoài. Thật may mắn, tôi đã thực hiện được hợp đồng đó.

Nghĩ lại những ngày đầu kinh doanh, tôi như một người đi trong bóng đêm, như một người đi trong rừng sâu, chỉ có một niềm tin là chiến thắng, là thành công. Đã có lúc tôi vấp váp, thất bại, nhưng trong người tôi luôn có niềm tin và khát vọng.

Giờ đây, nếu có một cơ hội cho tôi đi du học có lẽ tôi phải lựa chọn và cân nhắc, đi hay không đi. Nếu đi 2-3 năm, tôi sẽ phải trở về và gây dựng lại tự đầu, còn ở lại, tôi phải đi làm thuê hoặc tỵ nạn . Tất nhiên, tôi không phủ nhận những kiến thức tôi sẽ có được.

Có một kỷ niệm tôi không thể quên

Tháng 3/ 2002 tôi đón một thương gia người Australia tại Nội Bài. Trước đó chỉ liện hệ qua email, điện thoại nên tôi mường tượng là ông ta là người da trắng. Khi gặp, mới biết ông ta là người Australia gốc Hoa.

Đây là lần đầu tiên ông ta đến Việt Nam. Máy bay hạ cánh lúc 22h30. Trên đường từ Nội Bài về Hà Nội, ông ta hỏi tôi: "Đây là thành phố phải không?" Lần thứ nhất, ôtô cách Nội Bài 3 km, lần thứ hai cách Nội Bài 9 km. Lần thứ 3, chúng tôi đang đi trên đường Cầu Giấy.

Khi ông ta hỏi lần thứ 2, tôi giật mình vì biết ông ta hỏi để so sánh và cảm nhận “ thành phố”- “ thủ đô” của Việt Nam.

Chỉ khi ô tô về đến khách sạn Soffitel Plaza, tôi mới dám nói "đây là thành phố của chúng tôi". Ngày hôm sau, đi trên đường Nguyễn Chí Thanh, ông ta lại hỏi tôi câu đó. Tôi thấy xấu hổ trong lòng và nói dối. Khi ôtô về đến Bưu điện Bờ Hồ, tôi mới trả lời "đây là thành phố".

Việc đàm phán với thương gia này bất thành, ý định của tôi là nhập khẩu sản phẩm của họ. Khi trở về Hải Phòng, tôi trăn trở và cảm thấy mình bị ông ta khinh.

Trong lòng tôi, lòng tự hào dân tộc trỗi dậy vì câu nói và thái độ của ông ta. Mân mê sản phẩm của họ trong tay, tôi đặt ra câu hỏi: Tại sao họ làm được mà mình không làm được? Câu hỏi này đã dẫn đường cho tôi trong công việc kinh doanh sau này. Từ đó, tôi theo đuổi mục đích là phải làm được sản phẩm này để cho thế giới biết con người Việt Nam.

Tôi cảm nhận được khát vọng kinh doanh ban đầu của mình không phải là để kiếm tiền mà chính là lòng tự hào dân tộc. Điều này thôi thúc tâm hồn và suy nghĩ của tôi.

Theo tôi, dù bạn là ai, làm gì, ở đâu... thì cũng phải có lòng tự hào dân tộc ở trong tim mình. Đó cũng là định hướng cho lối sống.

Hiện tại, có rất nhiều lựa chọn để các bạn đi hay ở, về hay không? Nhưng tôi có một câu hỏi là: Dân tộc mình ngày xưa có khát vọng thoát khỏi sự nô lệ Bắc thuộc, khát vọng đánh đuổi thực dân Pháp và đế quốc Mỹ giải phóng dân tộc để chúng ta ngày nay được sống trong tự do, hoà bình, Nam- Bắc hoà hợp thì tại sao, thế hệ ngày nay lại không có khát vọng đưa đất nước Việt Nam mình trở thành một quốc gia hùng mạnh được?

Câu trả lời này nằm trong trái tim và khối óc của mỗi người, không chỉ ở trong các chính khách, các thương gia mà nó phải hiện hữu trong tim mỗi người, mọi lúc, mọi nơi.

Hy sinh và lao động cật lưc cho ngay hôm nay, đừng vội hưởng thụ. Cho dù, sẽ có nhiều khó khăn đang chờ, nhưng tôi tin rằng thành quả lao động và lòng yêu nước, tự hào dân tộc sẽ được đền đáp xứng đáng.

Đinh Chí Hiếu (Hà Nội. Email: vi_danh@yahoo.com)
"

mtt333
23-07-2005, 10:08
Buồn cười thật, hắn hỏi đây là thành phố àh thì cứ bảo đây là thành phố rùi, thành phố mình có thấp kém hơn thật, biết vậy để cố gắng chứ việc gì phải xấu hổ đây là thành phố của tôi.

Mình mà là anh chàng này thì mình nghĩ Làm ăn với Tây thì những việc xấu hổ này quan tâm làm gì. Cái quan trọng với thằng Tây là anh làm ăn với nó như thế nào, đừng để nó kinh trong công việc làm ăn, kinh doanh với nó.

tran_phong
23-07-2005, 11:06
cha này xấu hổ quá mức. Nước nó đâu có chiến tranh dai dẳng như Việt Nam mà nó đòi hỏi như nước nó thì sao được.

Mà ông Hiếu đấy ,thấy sao mà lại như thế, rồi sau đó lại nói tới lòng tụ hào dân tộc ( nhảm quá) không lẽ nước có thủ đô giàu đẹp thì là tự hào dân tộc được à, Không đưa được việt nam thành 1 cường quốc??????? bộ tính đi oánh lộn hả trời.
Kinh tế lúa nước làm sao sánh nổi với công nghiệp mạnh.
Mà bác ấy lại không nhìn lạ thời gian gần đây Việt Nam cũng có tiếng nói trong ASEAN, ban giao được nhiều quốc gia trên thế giới. Vừa mới có chuyến thăm của Bác Khải qua bên Mỹ đấy sao.
Các nước mạnh trên thế giới đều có làm ăn với ta đấy sao.
Cứ từ từ chứ chứ làm ào ạt mà không cân nhắc thì dễ lầm đường như Liên Xô cũ ấy.
Bác Hiếu phải tự hào về VN chứ. Thế bác được đi học, được làm ăn, sống yên bình thì chẳng lẽ mấy cái đó đều vô nghĩa à?

nhưng vẫn ủng hộ bác Hiếu ở chỗ luôn phải có lòng tự hào dân tộc trong người.

thedong
09-09-2005, 01:07
học để làm 4 thứ sau:
1. Học để biết
2. Học để làm việc
3. Học để chung sống
4. Học để làm người
(nguồn: Unessco)

namhoang
09-09-2005, 18:03
hoan hô. Góc thư giãn chuẩn bị đóng cửa

TongNghien
12-09-2005, 00:29
he he...
bạn namhoang sao bi quan quá vậy ? Đời ...Vi Khoa còn dài mà :D

Nói vui vậy thôi, phần lớn chúng ta còn trẻ, có lẽ trong trái tim và khối óc cũng nên dành một phần cho quê hương và xã hội phải không ?

dinhbaochau
10-10-2008, 12:44
Sắp đi học gặp cái bài này của Tổng Đào lên đọc chơi!

thang kho
10-10-2008, 12:57
Sắp đi học gặp cái bài này của Tổng Đào lên đọc chơi!

thì ra là vậy...........

_River_
10-10-2008, 13:00
he he...
bạn namhoang sao bi quan quá vậy ? Đời ...Vi Khoa còn dài mà :D

Nói vui vậy thôi, phần lớn chúng ta còn trẻ, có lẽ trong trái tim và khối óc cũng nên dành một phần cho quê hương và xã hội phải không ?

Bác này có khi bị bệnh hoang tưởng. Lúc nào cũng nói yêu quê hương, đóng góp xã hội. Cái này đâu cần nói ra, đọc lời của bác mà rợn người, có vẻ không thật sao đấy.

Hơn nữa, bác nhìn lại xem VN có mấy người lo được cho mình, cho gia đình mình. Phải cày ngày cày đêm mới lo được cuộc sống thì còn thời gian đâu ngồi tơ tưởng đến cái điều hoa mỹ bác nói.

Thôi em làm việc đây!

vuacuagai
10-10-2008, 13:37
em nhớ bác Nguyễn Minh Hiển có nói: đầu tư cho giáo dục không bao giờ là lỗ cả và sau đó bác rớt ghế bộ trưởng bộ giáo dục lol

người việt ta nổi tiếng ở sự hiếu học, nhưng hầu như chúng ta chỉ đào tạo ra những super worker và làm giàu cho các boss nước ngoài.

từ lương và sếp luôn in đậm trong tâm trí người VN, ko ai chịu đào tạo chúng ta tự làm giàu cả. haizzz, chán

TongNghien
10-10-2008, 14:42
Bác này có khi bị bệnh hoang tưởng. Lúc nào cũng nói yêu quê hương, đóng góp xã hội. Cái này đâu cần nói ra, đọc lời của bác mà rợn người, có vẻ không thật sao đấy.

Hơn nữa, bác nhìn lại xem VN có mấy người lo được cho mình, cho gia đình mình. Phải cày ngày cày đêm mới lo được cuộc sống thì còn thời gian đâu ngồi tơ tưởng đến cái điều hoa mỹ bác nói.

Thôi em làm việc đây!

Ờ hén ! :)

bethichhoahong
10-10-2008, 14:46
Vào đây sẽ biết "Chúng ta học để làm gì": http://www.online84.com/

Sao đưa link lãng nhách vậy?

vuacuagai
10-10-2008, 14:59
câu traffic kiểu này thì lol

Dennis Bergkamp
10-10-2008, 15:44
câu traffic kiểu này thì lol

Để như cái nick của bácvà theo Freud: học để cua gái :lick:.

gon87
10-10-2008, 20:30
Học để lấy cái vé thôi mà, cái bằng chúng ta học mấy năm trong trường Đại Học chỉ như tấm ve xem film, để qua cửa. Đào tạo ra có làm được gì đâu. Toàn lý thuyết suông

Arkain
10-10-2008, 20:56
Ai đời lại mò vào nơi hội họp của các đao phủ mà spam link, tên này tính thử lửa đây!

huongct
10-10-2008, 21:09
Cái bài cũ mèm, đọc lãng nhách mà ai lôi ra vậy trời !

TongNghien
11-10-2008, 00:30
Học để lấy cái vé thôi mà, cái bằng chúng ta học mấy năm trong trường Đại Học chỉ như tấm ve xem film, để qua cửa. Đào tạo ra có làm được gì đâu. Toàn lý thuyết suông

Riêng với trường hợp của Tống Nghiên và cô bạn của TN thì hổng đúng đâu.

Tụi mình học CNTT ra trường với cái LVTN. Sau đó, cô bạn được giữ lại trường, tiếp tục phát triển đề tài vừa báo cáo và tạo ra 2-3 sản phẩm ứng dụng khác cho nhà trường.

Còn Tống Nghiên thì nhận thấy những kiến thức của các môn: (Cấu trúc dữ liệu, Cơ sở dữ liệu, Lý thuyết đồ thị, Toán Rời rạc, Kỹ nghệ phần mềm) đã cung cấp khoảng 40-60% khả năng làm việc trong công ty phần mềm đó.

Bản thân Tống Nghiên nhận thấy, kiến thức trong trường Đại học thực sự rất quan trọng, là cái căn để mình nghiên cứu những "ngón nghề" khác sau khi ra trường - tất nhiên là phải đúng chuyên ngành.

(bây giờ hơi hối tiếc là lúc trước không tập trung học cho giỏi môn Toán Cao cấp, vì thấy cả lĩnh vực Lập trình và lĩnh vực Toán kinh tế đều cần cả)

Vĩnh Thắng
11-10-2008, 01:29
Ông Nghiện này học chi dữ vậy trời... huhu... mặc cảm quá!


(Cấu trúc dữ liệu, Cơ sở dữ liệu, Lý thuyết đồ thị, Toán Rời rạc, Kỹ nghệ phần mềm)
Đọc tiếng Việt mà tưởng tiếng nước ngoài... ko biết chi ráo trọi!

Chỉ có kĩ nghệ phần mềm thì nghe hơi quen quen...

Arkain
11-10-2008, 02:39
Hahaha, các danh từ trong ngành mà dịch sang tiếng Việt thì nó lạ tai thế đấy chú Thắng.

"Cơ sở dữ liệu" = database!

Vĩnh Thắng
11-10-2008, 03:37
Bác thử nhờ chị Xoan biết tiếng Trung Quốc kiểm tra thử xem, chứ theo em biết, một số chữ chuyên ngành, các bác nhà ta không biết dịch thế nào, mới dòm sang Trung Quốc, vì Trung Quốc ko cho xài tiếng Anh mà phải dịch ra tiếng bản xứ toàn bộ, nên database được gọi là "cơ sở dữ liệu" cũng từ Trung Quốc mà ra...

Còn mấy chữ chuyên ngành IT nữa, mà em chưa kịp nhớ!

dly
11-10-2008, 06:28
Tơi giỏ này mà còn hỏi học để làm gì à :mad:
Nghe nè: " Học để biêt đọc, biết viêt" :lick:

Dennis Bergkamp
11-10-2008, 08:15
Biết đọc, biết viết ko để cua gái thì để làm gì bác Lỳ?

dly
11-10-2008, 08:58
Mịa! cua gái mà cần đên biêt đọc biêt viết à?
Tơ chỉ cần rình rình ... chộp một phát là xong :D

CNX
11-10-2008, 09:04
...
Nghe nè: " Học để biêt đọc, biết viêt" :lick:

bổ xung : để biết gõ bàn phím :clown:

ohisee oh i see
11-10-2008, 09:08
Mịa! cua gái mà cần đên biêt đọc biêt viết à?
Tơ chỉ cần rình rình ... chộp một phát là xong :D

Bài nè có liên quan đến chủ đề hông vậy? Hay là chủ đề "học cưa gái"???

Sống để làm gì còn khó trả lời nữa là học.

_River_
11-10-2008, 11:24
Mịa! cua gái mà cần đên biêt đọc biêt viết à?
Tơ chỉ cần rình rình ... chộp một phát là xong :D

Chửi thề, yêu cầu ban nick, héhé!

troctroi
11-10-2008, 20:55
Không biết. ai sao tui vậy, ai làm bậy tui làm theo.

phong_robin
11-10-2008, 21:03
Học để nhận ra rằng: thật sự mình học để làm gì? :D

Càng học nhiều thì càng biết nhiều!
Càng biết nhiều thì càng hiểu nhiều!
Càng hiểu nhiều thì càng nhận ra nhiều thứ!
Càng nhận ra nhiều thứ thì càng thấy mình chả biết gì cả! :D

trumhackno1
11-10-2008, 21:34
Học để biết hành, mày không biết hành thì tau hành mày học!==> Học đi đôi với hành!

namduong8889
12-10-2008, 03:01
Không hiểu lòng tự hào dân tộc của thằng này để ở đâu mà nó không dám trả lời là "đúng".

Nhục vì cái thằng này.

Em nhớ có nghe một cái câu chuyện ở đâu, nói rằng có thằng bé được mẹ nó đưa đến trường, lúc tan học mẹ nó đến đón nó không dám ra nhận mẹ vì mẹ nó ăn mặc nhếch nhác.

Sao người việt lại có những cái loại người như thế này cơ chứ.

[=========> Bổ sung bài viết <=========]

em vừa email vào mail của nó chửi nó rồi. Bức xúc và cay cú. Viết cái bài như vậy lên báo mà không biết ngượng.

kevogiacu
13-10-2008, 05:40
Học để biết cách luồn
học để biết cách cúi
học để biết cách chui
học để biết cách nghe lời
học để biết cách dạ
học để biết cách vâng
....

Dat9988
20-03-2011, 15:20
Học trước hết để nuôi những người làm công tác giáo dục.

[=========> Bổ sung bài viết <=========]

Đó là một lực lượng đông đảo,hùng hậu.

[=========> Bổ sung bài viết <=========]

Thời bao cấp do ít người học nên người giáo viên không đủ để sống.Vì mỗi tháng chỉ có được mấy ký gạo,đói nhăn răng.

[=========> Bổ sung bài viết <=========]

Bây giờ, làm giáo viên rất sướng,không chỉ vì lương cao,vòi thêm được tiền của người học bằng nhiều thủ đoạn khác nhau,mà còn được ngủ với học trò.

[=========> Bổ sung bài viết <=========]

Tôi là một tân kỹ sư.
Trong quá khứ tôi là một học trò ngoan,một đoàn viên ưu tú.
Hiện tại tôi vô cùng bất mãn với xã hội.
Xin cho tôi được phép gọi thầy bằng thằng,gọi cô bằng con, gọi công an bằng nó,gọi bác sĩ bằng tên,...
Chúng ta gọi một người bằng cái gì không phải vì bằng cấp và địa vị của họ,mà vì nhân cách của họ.
Tôi là Phan Duy Đạt

rongthucgiac
20-03-2011, 15:41
Học cho bằng bạn bè...

nino
20-03-2011, 21:03
bị bắt học nên phải học

songtoanbmt
20-03-2011, 22:11
học để có kiến thức... cho tương lai ... kiếm tiền và dạy dỗ con cái :)