PDA

View Full Version : "Cầu cứu" của một người nước ngoài ở Hà Nội



meoden8x
13-01-2010, 13:49
(Dân trí) - Tôi và những người bạn đang tìm một quán bar để thư giãn, nghe nhạc, uống bia, trò chuyện, gặp gỡ mọi người và thưởng thức một loại đồ uống lạnh tại Hà Nội.

http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2010/01/13/seventeen.jpg
Quán bar Seventeen Cowboys. (Ảnh: Vietnamtourism)
Dưới đây là ghi chép của phóng viên nước ngoài làm việc cho dtinews (trang tiếng Anh của báo Điện tử Dân trí) trong lần khám phá một quán bar tại Hà Nội.

Tôi muốn đó thực sự là một quán bar của mình. Ở đó, tôi có thể đến thường xuyên, nơi mọi người nói “xin chào” và biết rõ loại đồ uống tôi thích mà không cần hỏi. Nhưng có đôi điều khiến tôi không hài lòng trong quá trình tìm kiếm một quán bar yêu thích, vì thế tôi phải viết ra đây.

Tôi không đặt ra những tiêu chuẩn cao, trên thực tế tôi thích một nơi bình thường hơn là một quán trang trí lộng lẫy và thu thêm tiền phí của khách. Tôi cũng không đặt nặng chuyện chơi nhạc tại một quán bar.

Tôi đi cùng với 4 người bạn, tất cả đều là người Việt Nam, tới một quán bar tại Hà Nội để uống chút gì đó. Tôi thích nghe nhạc, vì thế chúng tôi tới một nơi có tên gọi “Seventeen Cowboys” để uống vài cốc bia. Quán có nhạc sống, các nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp, các chàng trai mặc áo phông đỏ và đội mũ cao bồi. Chúng tôi ngồi xuống và nhân viên mang bia tới với gương mặt lạnh lùng. Quán có đủ nhân viên để chúng tôi có thể gọi mỗi người một nhân viên phục vụ riêng. Chắc hẳn bạn sẽ nghĩ chất lượng phục vụ ở đây rất tốt.

Ban nhạc bao gồm 3 ca sĩ thay nhau hát và một số nghệ sĩ chơi đàn guitar. Một trong số các nữ ca sĩ có giọng hát rất tốt nhưng chỉ biểu diễn những bài đang thời thượng do khán giả yêu cầu. Ban nhạc không có gì đặc biệt. Quán bar được trang trí cầu kỳ trông giống như để phục vụ cho bữa tiệc sinh nhật của một em nhỏ hoặc đại loại như thế.

Các nữ nhân viên phục vụ trông rất xinh. Tất cả các cô gái đều mặc quần jeans, áo ngắn hở bụng và đi giày cao gót. Thú vị đây! Tôi thực sự thích nơi này và nhóm đi cùng tôi cũng vậy. Nhưng sau đó, tôi bắt đầu nhận ra rằng những người phục vụ có thái độ niềm nở hơn với các khách hàng khác. Liệu có phải chúng tôi trông giống như dân lưu manh? Tôi bắt đầu quan sát xem điều gì đang diễn ra và nhận thấy rằng những khách hàng được quan tâm, được nhân viên niềm nở và mỉm cười là khi họ mua rượu cả chai của quán bar để uống.

Khi hết bia, tôi gọi lớn: “Em ơi, bia Corona”. Không ai trả lời. Tôi đã rất lịch sự, nhã nhặn và mỉm cười mỗi khi nhân viên phục vụ đi qua, thế nhưng tôi vẫn như phải van nài để có được một cốc bia khác.

Tôi chưa bao giờ thích gọi rượu cả chai để uống. Tôi thích bia lạnh và thỉnh thoảng gọi một cốc. Chẳng nhẽ gọi bia thay vì một chai rượu đồng nghĩa với việc tôi không xứng đáng được phục vụ niềm nở hay sao? Hãy làm thử phép toán: 5 người bạn, mỗi lần yêu cầu từ 5-10 chai bia, tương đương giá tiền của một chai whiskey.

Hãy suy nghĩ một chút về điều này, nếu ai đó yêu cầu một chai whiskey, họ coi như đã mua đồ uống cho cả buổi tối. Còn nếu tôi đi với vài người, chúng tôi gọi đồ uống từng đợt, vì thế chúng tôi mới là những người có khả năng chi nhiều tiền hơn và nên được quan tâm hơn.

Tôi muốn khẳng định rằng chuyện yêu cầu cả chai rượu không phải là cách duy nhất để kiếm tiền tại quán bar. Tôi không muốn một chai whiskey, vì thế chúng tôi có thể gọi số bia tương đương với giá ghi trên các chai rượu.

Ngoài ra, nếu bạn dành thời gian để làm những điều nho nhỏ như mỉm cười hay mời tôi một cốc bia khác khi cốc của tôi đã hết, tôi sẽ ở lại quán lâu hơn và quay trở lại lần sau. Một điều nữa là âm nhạc. Một quán bar nên có nhạc nhưng mở ở độ to vừa phải để tôi vẫn có thể nghe thấy người bên cạnh mình. Vì nếu thích nhạc mở to hơn, tôi đã tới những nơi khác.

Giống như nhiều người, tôi muốn một nơi mọi người đều biết tên mình. Phục vụ niềm nở là điều quan trọng hơn bất cứ yếu tố nào. Nơi đó, bạn bè tôi có thể thư giãn, được chào đón mà không có cảm giác phải nài nỉ đồ uống. Và sau cùng, nếu chúng tôi đến quán bar, có nghĩa là chúng tôi đến đó để uống. Nếu bạn không niềm nở, chúng tôi sẽ tìm một nơi khác.

Những người như chúng tôi không mong muốn gì nhiều từ một quá bar. Chúng tôi chỉ muốn bia lạnh, âm nhạc hay, dịch vụ tốt và một lý do để quay lại và chúng tôi sẽ quay lại khi chúng tôi được đối xử đúng đắn.
Độc giả hãy giúp tôi hoàn thành “sứ mệnh” tìm quán bar tốt nhất ở Hà Nội.

Send your suggestions to davidcornish@dtinews.com hoặc vào phần Gửi Ý Kiến dưới bài này. (Bài trên Dtinews tại đây)


David Cornish

(An Bình dịch)

BoTayConGaQuay
13-01-2010, 14:19
Cho mít tờ David Cornish đi ăn Bún mắng, cháo chửi 1 lần thì mít tờ này sẽ thấy thái độ phục vụ ở quán bar đó còn tốt gấp vạn lần :D (ít nhất là không bị ... chửi)

MARKYMUI
16-01-2010, 14:10
Thật sự phong cách phục vụ của Hà Nội thua xa Sài Gòn.
Hà Nội vẫn cần thời gian lâu lắm để biết gạt bỏ "cái tôi vĩ đại" của mình để học hỏi phong cách kinh doanh thực thụ.
Với sự tư duy sâu sắc, nhạy bén, chịu học hỏi + pha chút liều lĩnh, rất rất nhiều người dân xứ Bắc đã trở thành đại gia ở miền Nam.

mrlight
17-01-2010, 01:27
Thật sự phong cách phục vụ của Hà Nội thua xa Sài Gòn.
Hà Nội vẫn cần thời gian lâu lắm để biết gạt bỏ "cái tôi vĩ đại" của mình để học hỏi phong cách kinh doanh thực thụ.
Với sự tư duy sâu sắc, nhạy bén, chịu học hỏi + pha chút liều lĩnh, rất rất nhiều người dân xứ Bắc đã trở thành đại gia ở miền Nam.

em xin kể với các bác câu chuyện những ngày em đi bán hàng điện máy ở 1 siêu thị điện máy lớn của Sài Gòn :yes: chuyện em kể là 100% thật nói sạo trời đánh.
Số là em là nhân viên mới của quầy bán TV LCD :) do mới ngày đầu nhận việc nên chưa biết cái mô tê gì cả chỉ đứng nhìn các anh chị NV khác tư vấn bán hàng rồi học hỏi.

- Trường Hợp 1: Người khách thứ nhất ăn mặc bình thường ông là ta 1 người trung niên dắt theo 1 đứa con hay cháu gì đó tầm 5 >6 tuổi vào mua 1 cái TV LCD . Ông ta chọn rất kĩ hỏi đủ thứ :yes: chị NV đứng bán hàng chung với em phải đứng giải thích tỉ mỉ cho ông ta từng chút 1. Ông ấy xem đi xem lại cái mẫu TV cả nửa tiếng đồng hồ với thái độ SOI MÓI . (Vài ngày trước em có đọc trên các diễn đàn khác thấy mọi người có than thở về thái độ phục vụ của nv HN nên em mới tò mò để ý xem thái độ của NV bán ở chỗ em thế nào). các NV hoàn ko có thái độ tỏ ra khó chịu khi bị ông khách bắt tư vấn tùm lum :glare: mà ngược lại giúp đỡ rất nhiệt tình .
- Trường hợp 2 : Đó là 1 chú công nhân xây dựng mặc nguyên bộ đồ công nhân và đi 1 đôi ủng cao su còn dính hồ vữa bước vào quầy của em. Em đứng để ý chú ấy đứng dừng xem ở dãy Tivi LCD 50 in rồi quay qua hỏi 1 anh NV chung quầy với em .Thì anh này trả lời rất nhiệt tình vào ko có thái độ gì gọi là coi thường khách hàng. Sau khi coi xong thì chú công nhân kia đi sang gian hàng khác. Em vẫn tiếp tục để ý xem thái độ của các NV trong quầy thế nào thì thấy ko 1 ai tỏ ra khiếm nhã khi khách đã đi.

còn rất nhiều trường hợp khác khá hay mà em quan sát dc khi đi làm nhân viên tư vấn bán hàng mà ko có time kể tiếp .

theo quan điểm cái nhân của em thì hình như phong cách phục vụ của NV ở Sài Gòn trong đầu họ hầu như là ko có thái độ phân biệt hình thức bề ngoài :yes: mọi khách hàng họ tư vấn và phục vụ đều là như nhau và là số 1 :)

trên đây là ý kiến của em thông qua kinh nghiệm mà em đã có dc khi đi bán hàng :lick: bác nào có câu chuyện và kinh nghiệm hơn đề nghị chia sẻ