Ghost1982
26-06-2003, 15:28
Bạn save lại rùi xem sau, sẽ rất có ích cho bạn đó.
Bảo vệ sự riêng tư trên Net
Ghost1982 sưu tầm
PCWorld VN
Làm sao để có thể tự vệ trước những tay phá phách, thóc mách và quấy nhiễu.
Trừ khi người ta cho bạn ngủ trong trạng thái đông lạnh suốt mấy năm vừa qua, nếu không, chắc chắn bạn đã nghe nói nhiều về máy tính và những mối đe dọa từ Internet đối với sự riêng tư của bạn. ở đâu lại chẳng nghe những chuyện về mạo nhận danh tánh, những ông chủ cay cú thọc mũi vào mọi thông tin của nhân viên, những kẻ cắp mật khẩu, kẻ quấy nhiễu chẳng bao giờ chịu buông tha bạn. Ngay chính phủ Mỹ cũng thừa nhận việc lướt trên Web có thể gây nguy hiểm đến sự riêng tư của bạn. Cứ như thể người ta đang theo dõi từng động tác nhấn chuột của bạn vậy. Mà đúng thế thật.
Mọi thứ bạn làm trên máy và mạng đều để lại dấu vết. Bạn muốn lướt trên Web? Các site bạn ưa thích đều giám sát chặt chẽ bạn đến thăm trang Web nào, xem loại thông tin gì, tất cả thông tin này được ghi lại trong những tập văn bản gọi là cookies và lưu ngay trên máy của bạn. Bạn gửi thông điệp đến một nhóm tin liên quan đến chính trị? Nó sẽ được lưu lại. Các ông chủ muốn (và có quyền) biết liệu nhân viên của mình có đang vung vãi bí mật của công ty không, vì thế họ đọc e-mail của bạn. Trong khi đó, những kẻ đầu cơ (marketer) có cả một bộ sưu tập chết người sẵn sàng bán cho bất cứ ai gồm mọi thông tin liên quan đến thói quen tiêu dùng, sở thích, bệnh vặt và ngay cả tín ngưỡng của bạn. Càng nhiều thông tin cá nhân về bạn bị người khác biết, bạn càng có nguy cơ bị người ta mạo nhận danh tánh hay làm giả thẻ tín dụng lấy tên của bạn.
Bạn thấy sợ rồi sao? Bình tĩnh lại đi! Vẫn có thể dùng máy tính liên lạc với mọi người và lướt trên Web tương đối an toàn, miễn sao bạn tiến hành một vài bước thông thường để bảo đảm sự riêng tư của mình. Dưới đây là những mẹo nhỏ để giúp bạn bảo vệ máy tính của mình, bảo mật giao dịch e-mail, và lướt an toàn trên Web và lấy lại một số dữ liệu bạn đã mất vào tay những tên gián điệp. Nếu không muốn "vạch áo cho người xem lưng" nữa, bạn phải coi lại quan niệm của mình về bảo mật. Bọn gián điệp, tay quậy phá và phường quấy nhiễu chẳng cuốn xéo đi đâu cả, nhưng họ sẽ gặp khó khăn hơn nhiều nếu muốn xỏ mũi bạn.
***Bảo vệ máy tính***
Trước khi tập trung vào việc bảo vệ sự riêng tư khi lướt trên Internet, bạn hãy xét đến một thứ căn cơ hơn nhiều: đó là máy tính của bạn. Hãy nhớ rằng máy tính văn phòng và nội dung của nó không phải là sở hữu của bạn. Ông chủ có thể theo sát từng đường đi nước bước của bạn trên Net nhờ một phần mềm gián điệp truy tìm URL tinh vi. Họ có thể chắn (intercept) để đọc e-mail của bạn, sao lưu dữ liệu trên hệ thống, xóa ổ đĩa cứng, thậm chí lấy đi luôn máy tính bạn đang dùng. Và khi bạn rời văn phòng ra về, vào buổi tối, các đồng nghiệp thóc mách có thể lục tung máy bạn nếu họ chưa làm như vậy ngay trên mạng. Sau đây là những gì bạn có thể làm để tránh phải bối rối và bẽ mặt tại cơ quan.
**Ðối phó với các quy định nội bộ**
Trước khi đưa bất cứ thông tin nhạy cảm nào vào máy, cần hỏi ý kiến bộ phận nhân sự hay tin học về chính sách của công ty đối với sự riêng tư. Công ty có thể thường xuyên chắn (intercept) hoặc theo dõi các giao dịch e-mail của nhân viên, có thể lưu trữ các tập tin e-mail và thông tin trong máy tính của bạn. Dù muốn hay không, sự giám sát như thế có thể vẫn trong quyền hạn hợp pháp của các ông chủ.
Nếu không muốn ông chủ biết rằng bạn tôn thờ Sa Tăng hay sùng bái Elvis Presley, chớ tìm những trang đó trên Internet ở nơi làm việc. Cũng thế, nếu đang tìm chỗ làm mới mà chưa cho sếp biết, thì đừng ghé thăm các ngân hàng môi giới làm trên Internet từ máy của cơ quan.
**Mật khẩu BIOS là hơn cả**
Mặc dù đây chẳng phải là phương pháp thần hiệu, cách tốt nhất để ngăn không cho ai dùng máy tính của bạn khi đi vắng vẫn là thay hệ thống mật khẩu trong chương trình thiết lập BIOS. Bởi chước này làm treo máy trong quá trình khởi động trước khi nạp hệ điều hành nên bao giờ nó cũng hữu hiệu. Tuy nhiên, bạn cần biết rằng một số nhà sản xuất phần cứng cung cấp những mật khẩu "cửa sau" giúp ông chủ "đi đường vòng" để vượt qua các biện pháp bảo mật của bạn; hơn nữa, một tay quậy có đẳng cấp thừa sức khuất phục bất cứ mật khẩu BIOS nào bằng cách mở hộp chứa máy tính rồi ngắt cục pin cấp năng lượng cho chip BIOS.
**Ðừng cậy vào các mật khẩu Windows**
Mỗi khi bạn rời bàn làm việc, máy của bạn là mồi ngon cho bất cứ tay gián điệp nào lai vãng qua. Windows cho phép tạo một mật khẩu login bằng cách chọn Start.Settings. Control Panel, nháy kép biểu tượng Password rồi chọn Change Windows Password. Nhưng không may, bất cứ ai cũng chỉ cần Cancel trong hộp thoại login là có thể thoải mái vào hệ thống như người dùng mặc định. Và bất cứ ai cũng có thể tạo một account và mật khẩu login mới. Ngoài sử dụng mật khẩu BIOS, bạn còn cách bảo mật khác: System Policy Editor của Microsoft giúp bạn không cho người khác mở các tập tin hay thư mục, chạy ứng dụng hay làm bất cứ gì khác trên máy của bạn.
Dù không có những biện pháp bảo mật bổ sung khác, các account người dùng trong Windows 9x cũng có kha khá tính năng bảo mật rồi. Nếu bạn đánh dấu hộp Save Password khi dùng kết nối mạng theo kiểu quay số hoặc log lên máy chủ thì chỉ những ai biết tên login và mật khẩu của bạn mới có thể tự động kết nối nhờ dùng mật khẩu đã lưu đó. Tuy nhiên, nếu ai đó thật sự muốn mạo danh bạn trêng mạng - và có quyền truy cập máy của bạn, hắn có thể xác định và giải mã tập tin mật khẩu nhờ một phần mềm hoàn toàn miễn phí trên Internet.
**Screen Saver chẳng giúp được gì**
Sau đây là một kiểu bảo mật dởm khác. Bạn có thể bảo mật bằng screen saver của Windows với mật khẩu, sao cho anh chàng thóc mách nào đó không ghé mắt vào bức thư "nhạy cảm" bạn gửi cho người yêu. Nhưng anh chàng đó có thể "né" cái barrie này bằng cách khởi động lại máy bạn rồi nhập vào như người dùng mặc định (trừ khi bạn đã phong tỏa đường truy cập bằng một công cụ bảo mật của bên thứ ba, ví dụ System Policy Editor hay mật khẩu BIOS chẳng hạn).
**Chuyển sang Windows NT**
Dù có áp dụng bao nhiêu công cụ bảo mật cho Windows 95 hay 98 đi nữa, một tay gián điệp thành thạo chẳng cần quyết tâm nhiều lắm cũng có thể truy cập các tập tin của bạn trong vài phút. Windows NT có bảo mật login-in tốt hơn. Thế nhưng NT đắt hơn Windows 95, khó cấu hình hơn và có thể không làm việc được với mọi phần mềm và phần cứng bạn dùng. Muốn dùng bảo mật tối đa của NT, bạn sẽ phải chuyển phần cứng thành hệ thống tập tin NTFS và khước từ khởi động lại đối với bất cứ hệ điều hành nào khác. Lợi điểm: vì Windows NT có bảo mật log-in "thứ thiệt" nên mật khẩu bảo vệ màn hình cũng là "thứ thiệt".
**Xóa mọi dấu vết của tập tin**
Nếu bạn muốn triệt tiêu cái gì đó đang lưu trong một tập tin trên máy, thì xóa tập tin đó bằng thao tác Delete chưa đủ. Những tập tin bạn cứ tưởng đã mất hẳn có thể vẫn còn trong Recycle Bin (thùng rác) của Windows. Và việc xóa các tập tin không có nghĩa là tống khứ chúng khỏi ổ đĩa: chúng vẫn ở đó, và vẫn có thể đọc bằng những công cụ đặc biệt, chừng nào chưa có một tập tin khác chép đè lên vị trí mà các tập tin "đã xóa" vẫn còn chiếm.
Ðể tránh việc các tập tin cứ nằm lây lất mãi trong Recycle Bin (nơi mà phần mềm sao lưu của công ty có thể sẽ tìm ra chúng), hãy nhấn kép vào Recycle Bin trong Windows Explorer rồi chon Do not move deleted items to Recycle Bin (không chuyển các dữ liệu đã xóa vào Thùng Rác).
***Lướt an toàn trên Web***
Trừ khi bạn có biện pháp phòng ngừa, nếu không, mỗi Web site bạn đến thăm đều có khả năng thu thập ít nhiều dữ liệu về bạn và lưu chúng trong những tập tin "cookie" ngay trên máy của bạn. Mặc dù hầu hết cookie kiểu đó đều vô hại, bạn vẫn cần biết làm sao và khi nào phải kiểm soát chúng. Các Web site còn thu thập - đôi khi cho dùng chung thoải mái hay thậm chí rao bán - những loại thông tin khác về bạn nữa. Dưới đây là những gì bạn có thể làm để xóa bớt dấu vết của mình trong khi lướt trên Internet:
**Cứ vào, nhưng đừng ký tên**
Nhiều Web site yêu cầu bạn phải đăng ký trước khi truy cập nội dung của chúng. Nhưng nếu bạn vào sổ khách (guest book) hay chỉ đơn thuần nhập địa chỉ e-mail của mình vào một site dành cho bệnh viêm khớp chẳng hạn, thế là bạn đã bổ sung chính mình vào cơ sở dữ liệu của những kẻ khác quan tâm đến bệnh viêm khớp. Rồi cơ sở dữ liệu đó có thể được bán cho những tay đầu cơ, chẳng hạn kẻ chuyên mua bán thông tin về liệu pháp trị bệnh viêm khớp. Nếu không muốn thông tin cá nhân về mình bị phân phát vô tội vạ, bạn chớ ký tên vào sổ khách hay tự nguyện hiến thông tin về mình bằng bất cứ cách nào. Chủ nhân các trang Web vẫn có thể cóp nhặt chút thông tin về bạn (như địa chỉ IP), nhưng họ sẽ khó lòng từ thông tin đó truy ra tên tuổi, địa chỉ, số điện thoại...
Dĩ nhiên, không phải trang Web nào cũng muốn bán lý lịch chi tiết về bạn cho trường trung học hay một tay cá mập đầu cơ thông tin gần nhất.Nhưng bạn cần biết chính sách của một site nào đó là gì và chỉ đăng ký tên vào những site biết giữ kín thông tin về bạn mà thôi.
**Mặc đồ giả trang**
Giả sử bạn không tiết lộ thông tin gì về mình tại một trang Web. Bạn có đang lướt trên Web hoàn toàn nặc danh không? Chưa chắc. Nếu truy cập Internet từ cơ quan, có thể bạn đi qua một proxy server, nghĩa là server đóng vai trò như bức tường lửa (firewall) giữa máy tính của bạn với Internet và giúp che dấu danh tánh của bạn. Nhưng nếu truy cập Net qua một kết nối dạng quay số (dial-up connection), các thao tác viên trên Web site có thể truy xem bạn đang duyệt cái gì và vào lúc nào, tên chủ (host name) và địa chỉ IP của máy bạn, phiên bản trình duyệt và loại máy tính bạn đang dùng và URL của trang Web mới nhất mà bạn đã thăm.
Nếu chừng đó thông tin là hơi nhiều so với những gì bạn sẵn sàng chia sẻ cho hàng trăm Web site bạn ghé thăm, hãy dùng Anonymizer (www.anonymizer.com); tiện ích này hoạt động như một proxy server che giấu danh tánh của bạn. Dịch vụ miễn phí của Anonymizer có thể làm chậm, (thậm chí rất chậm, tùy theo mật độ trên Internet) tốc độ tải các trang Web; còn dịch vụ tính tiền thì nhanh hơn và chỉ tốn 15 USD mỗi ba tháng.
**Xóa History**
Các trình duyệt Web rất sốt sắng trong việc giúp bạn trở lại các trang Web thăm thường xuyên bằng cách duy trì một danh sách tức thời (running list) các địa chỉ bạn vừa đến. Không may, bất cứ ai truy cập vào hệ thống của bạn - sếp, người quen, đồng nghiệp đều có thể biết tỏng bạn thích nhất những Web site nào bằng cách xem qua History list (danh sách Web site vừa thăm gần nhất) trong trình duyệt của bạn. Nếu không muốn để ai biết bạn đã thăm những đâu và xem những gì, thì cần xóa sạch sẽ mọi dấu vết sau lưng mình. Nhưng việc đó không dễ.
Muốn xóa History list của Netscape Navigator 4.0, đầu tiên chọn Edit. Preferences, kế đó chọn Navigator trong cửa sổ Category, rồi nhấn nút Clear History. Trong Navigator 3.0, cần thoát chương trình mới xóa được. Có một vấn đề: những thao tác này không xóa các URL từ danh mục thả xuống trong cửa sổ định vị (location window) của trình duyệt. Trong Navigator 4.0, các URL được lưu trong tập tin PREFS.JS của thư mục người dùng (trong hầu hết trường hợp là C: \Program Files\Netscape\Users\Tên người dùng, trong đó tên người dùng là tên bạn dùng để đăng nhập vào Windows). Mở tập tin trong Notepad, chọn các dòng URL lưu mà bạn muốn xóa, chẳng hạn: user-pref ("browser.url_history. URL_1"www.pcworld.com/"), nhấn <Delete>, rồi lưu tập tin và thoát khỏi Notepad.
Navigator 3.0 lưu thông tin đó trong Registry của Windows. Muốn xóa các URL, thoát Navigator, chọn Start.Run. đánh regedit rồi nhấn <Enter> (để kích hoạt Registry Editor), và nhấn <F3>. Nhớ đánh dấu chọn hộp Value; sau đó nhập URL_1 vào trường "Find what", nhấn OK. Chọn dất cả các URL mà bạn muốn xóa khỏi danh mục trong cánh bên phải của Registry Editor, nhấn <Delete> và OK để xác nhận; cuối cùng thoát khỏi Registry Editor.
Cũng may, xóa History của Internet Explorer cũng là xóa luôn danh mục các URL. Trong IE 4.0, chọn View.Internet Option. General, nhấn Clear History và OK. Trong IE 3.0, chọn View.Options. Navigation rồi nhấn Clear History.
**Dọn sạch cache**
Các trình duyệt còn làm việc này nữa để nâng cao tốc độ du hành trên mạng: giấu các tập tin chứa Web site, kể cả đồ họa vào một tập tin hay thư mục gọi là hòm lưu trữ (cache) trên máy của bạn. Nhờ vậy bạn có thể quay lại một site vừa mới thăm nhanh hơn, nhưng cũng chính vì vậy bạn đã xem cái gì thì các tên gián điệp cũng có thể xem cái nấy. Cũng may, chỉ cần trút sạch mọi thứ khỏi cache, mà việc này rất dễ. Trong Navigator 4.0, chọn Edit. Preferences, chọn Cache trong Advanced, nhấn nút Clear Memory Cache, rồi OK. Lặp lại như thế với nút Clear Disk Cache rồi nhấn OK lần nữa để đóng cửa sổ Preferences. Ðể truy cập cùng những nút đó trong Navigator 3.0, chọn Options. Preferences.Cache.
Muốn xóa các tập tin Cache trong Internet Explorer 4.0, chọn View. Internet Options. General, nhấn nút Delete Files, kế đó nhấn OK hai lần để hoàn tất. Trong IE 3.0, chọn
View. Options.Advanced, đầu tiên nhấn nút Settings, sau đó là Empty Folder. Nhấn Yes rồi OK hai lần.
Bảo vệ sự riêng tư trên Net
Ghost1982 sưu tầm
PCWorld VN
Làm sao để có thể tự vệ trước những tay phá phách, thóc mách và quấy nhiễu.
Trừ khi người ta cho bạn ngủ trong trạng thái đông lạnh suốt mấy năm vừa qua, nếu không, chắc chắn bạn đã nghe nói nhiều về máy tính và những mối đe dọa từ Internet đối với sự riêng tư của bạn. ở đâu lại chẳng nghe những chuyện về mạo nhận danh tánh, những ông chủ cay cú thọc mũi vào mọi thông tin của nhân viên, những kẻ cắp mật khẩu, kẻ quấy nhiễu chẳng bao giờ chịu buông tha bạn. Ngay chính phủ Mỹ cũng thừa nhận việc lướt trên Web có thể gây nguy hiểm đến sự riêng tư của bạn. Cứ như thể người ta đang theo dõi từng động tác nhấn chuột của bạn vậy. Mà đúng thế thật.
Mọi thứ bạn làm trên máy và mạng đều để lại dấu vết. Bạn muốn lướt trên Web? Các site bạn ưa thích đều giám sát chặt chẽ bạn đến thăm trang Web nào, xem loại thông tin gì, tất cả thông tin này được ghi lại trong những tập văn bản gọi là cookies và lưu ngay trên máy của bạn. Bạn gửi thông điệp đến một nhóm tin liên quan đến chính trị? Nó sẽ được lưu lại. Các ông chủ muốn (và có quyền) biết liệu nhân viên của mình có đang vung vãi bí mật của công ty không, vì thế họ đọc e-mail của bạn. Trong khi đó, những kẻ đầu cơ (marketer) có cả một bộ sưu tập chết người sẵn sàng bán cho bất cứ ai gồm mọi thông tin liên quan đến thói quen tiêu dùng, sở thích, bệnh vặt và ngay cả tín ngưỡng của bạn. Càng nhiều thông tin cá nhân về bạn bị người khác biết, bạn càng có nguy cơ bị người ta mạo nhận danh tánh hay làm giả thẻ tín dụng lấy tên của bạn.
Bạn thấy sợ rồi sao? Bình tĩnh lại đi! Vẫn có thể dùng máy tính liên lạc với mọi người và lướt trên Web tương đối an toàn, miễn sao bạn tiến hành một vài bước thông thường để bảo đảm sự riêng tư của mình. Dưới đây là những mẹo nhỏ để giúp bạn bảo vệ máy tính của mình, bảo mật giao dịch e-mail, và lướt an toàn trên Web và lấy lại một số dữ liệu bạn đã mất vào tay những tên gián điệp. Nếu không muốn "vạch áo cho người xem lưng" nữa, bạn phải coi lại quan niệm của mình về bảo mật. Bọn gián điệp, tay quậy phá và phường quấy nhiễu chẳng cuốn xéo đi đâu cả, nhưng họ sẽ gặp khó khăn hơn nhiều nếu muốn xỏ mũi bạn.
***Bảo vệ máy tính***
Trước khi tập trung vào việc bảo vệ sự riêng tư khi lướt trên Internet, bạn hãy xét đến một thứ căn cơ hơn nhiều: đó là máy tính của bạn. Hãy nhớ rằng máy tính văn phòng và nội dung của nó không phải là sở hữu của bạn. Ông chủ có thể theo sát từng đường đi nước bước của bạn trên Net nhờ một phần mềm gián điệp truy tìm URL tinh vi. Họ có thể chắn (intercept) để đọc e-mail của bạn, sao lưu dữ liệu trên hệ thống, xóa ổ đĩa cứng, thậm chí lấy đi luôn máy tính bạn đang dùng. Và khi bạn rời văn phòng ra về, vào buổi tối, các đồng nghiệp thóc mách có thể lục tung máy bạn nếu họ chưa làm như vậy ngay trên mạng. Sau đây là những gì bạn có thể làm để tránh phải bối rối và bẽ mặt tại cơ quan.
**Ðối phó với các quy định nội bộ**
Trước khi đưa bất cứ thông tin nhạy cảm nào vào máy, cần hỏi ý kiến bộ phận nhân sự hay tin học về chính sách của công ty đối với sự riêng tư. Công ty có thể thường xuyên chắn (intercept) hoặc theo dõi các giao dịch e-mail của nhân viên, có thể lưu trữ các tập tin e-mail và thông tin trong máy tính của bạn. Dù muốn hay không, sự giám sát như thế có thể vẫn trong quyền hạn hợp pháp của các ông chủ.
Nếu không muốn ông chủ biết rằng bạn tôn thờ Sa Tăng hay sùng bái Elvis Presley, chớ tìm những trang đó trên Internet ở nơi làm việc. Cũng thế, nếu đang tìm chỗ làm mới mà chưa cho sếp biết, thì đừng ghé thăm các ngân hàng môi giới làm trên Internet từ máy của cơ quan.
**Mật khẩu BIOS là hơn cả**
Mặc dù đây chẳng phải là phương pháp thần hiệu, cách tốt nhất để ngăn không cho ai dùng máy tính của bạn khi đi vắng vẫn là thay hệ thống mật khẩu trong chương trình thiết lập BIOS. Bởi chước này làm treo máy trong quá trình khởi động trước khi nạp hệ điều hành nên bao giờ nó cũng hữu hiệu. Tuy nhiên, bạn cần biết rằng một số nhà sản xuất phần cứng cung cấp những mật khẩu "cửa sau" giúp ông chủ "đi đường vòng" để vượt qua các biện pháp bảo mật của bạn; hơn nữa, một tay quậy có đẳng cấp thừa sức khuất phục bất cứ mật khẩu BIOS nào bằng cách mở hộp chứa máy tính rồi ngắt cục pin cấp năng lượng cho chip BIOS.
**Ðừng cậy vào các mật khẩu Windows**
Mỗi khi bạn rời bàn làm việc, máy của bạn là mồi ngon cho bất cứ tay gián điệp nào lai vãng qua. Windows cho phép tạo một mật khẩu login bằng cách chọn Start.Settings. Control Panel, nháy kép biểu tượng Password rồi chọn Change Windows Password. Nhưng không may, bất cứ ai cũng chỉ cần Cancel trong hộp thoại login là có thể thoải mái vào hệ thống như người dùng mặc định. Và bất cứ ai cũng có thể tạo một account và mật khẩu login mới. Ngoài sử dụng mật khẩu BIOS, bạn còn cách bảo mật khác: System Policy Editor của Microsoft giúp bạn không cho người khác mở các tập tin hay thư mục, chạy ứng dụng hay làm bất cứ gì khác trên máy của bạn.
Dù không có những biện pháp bảo mật bổ sung khác, các account người dùng trong Windows 9x cũng có kha khá tính năng bảo mật rồi. Nếu bạn đánh dấu hộp Save Password khi dùng kết nối mạng theo kiểu quay số hoặc log lên máy chủ thì chỉ những ai biết tên login và mật khẩu của bạn mới có thể tự động kết nối nhờ dùng mật khẩu đã lưu đó. Tuy nhiên, nếu ai đó thật sự muốn mạo danh bạn trêng mạng - và có quyền truy cập máy của bạn, hắn có thể xác định và giải mã tập tin mật khẩu nhờ một phần mềm hoàn toàn miễn phí trên Internet.
**Screen Saver chẳng giúp được gì**
Sau đây là một kiểu bảo mật dởm khác. Bạn có thể bảo mật bằng screen saver của Windows với mật khẩu, sao cho anh chàng thóc mách nào đó không ghé mắt vào bức thư "nhạy cảm" bạn gửi cho người yêu. Nhưng anh chàng đó có thể "né" cái barrie này bằng cách khởi động lại máy bạn rồi nhập vào như người dùng mặc định (trừ khi bạn đã phong tỏa đường truy cập bằng một công cụ bảo mật của bên thứ ba, ví dụ System Policy Editor hay mật khẩu BIOS chẳng hạn).
**Chuyển sang Windows NT**
Dù có áp dụng bao nhiêu công cụ bảo mật cho Windows 95 hay 98 đi nữa, một tay gián điệp thành thạo chẳng cần quyết tâm nhiều lắm cũng có thể truy cập các tập tin của bạn trong vài phút. Windows NT có bảo mật login-in tốt hơn. Thế nhưng NT đắt hơn Windows 95, khó cấu hình hơn và có thể không làm việc được với mọi phần mềm và phần cứng bạn dùng. Muốn dùng bảo mật tối đa của NT, bạn sẽ phải chuyển phần cứng thành hệ thống tập tin NTFS và khước từ khởi động lại đối với bất cứ hệ điều hành nào khác. Lợi điểm: vì Windows NT có bảo mật log-in "thứ thiệt" nên mật khẩu bảo vệ màn hình cũng là "thứ thiệt".
**Xóa mọi dấu vết của tập tin**
Nếu bạn muốn triệt tiêu cái gì đó đang lưu trong một tập tin trên máy, thì xóa tập tin đó bằng thao tác Delete chưa đủ. Những tập tin bạn cứ tưởng đã mất hẳn có thể vẫn còn trong Recycle Bin (thùng rác) của Windows. Và việc xóa các tập tin không có nghĩa là tống khứ chúng khỏi ổ đĩa: chúng vẫn ở đó, và vẫn có thể đọc bằng những công cụ đặc biệt, chừng nào chưa có một tập tin khác chép đè lên vị trí mà các tập tin "đã xóa" vẫn còn chiếm.
Ðể tránh việc các tập tin cứ nằm lây lất mãi trong Recycle Bin (nơi mà phần mềm sao lưu của công ty có thể sẽ tìm ra chúng), hãy nhấn kép vào Recycle Bin trong Windows Explorer rồi chon Do not move deleted items to Recycle Bin (không chuyển các dữ liệu đã xóa vào Thùng Rác).
***Lướt an toàn trên Web***
Trừ khi bạn có biện pháp phòng ngừa, nếu không, mỗi Web site bạn đến thăm đều có khả năng thu thập ít nhiều dữ liệu về bạn và lưu chúng trong những tập tin "cookie" ngay trên máy của bạn. Mặc dù hầu hết cookie kiểu đó đều vô hại, bạn vẫn cần biết làm sao và khi nào phải kiểm soát chúng. Các Web site còn thu thập - đôi khi cho dùng chung thoải mái hay thậm chí rao bán - những loại thông tin khác về bạn nữa. Dưới đây là những gì bạn có thể làm để xóa bớt dấu vết của mình trong khi lướt trên Internet:
**Cứ vào, nhưng đừng ký tên**
Nhiều Web site yêu cầu bạn phải đăng ký trước khi truy cập nội dung của chúng. Nhưng nếu bạn vào sổ khách (guest book) hay chỉ đơn thuần nhập địa chỉ e-mail của mình vào một site dành cho bệnh viêm khớp chẳng hạn, thế là bạn đã bổ sung chính mình vào cơ sở dữ liệu của những kẻ khác quan tâm đến bệnh viêm khớp. Rồi cơ sở dữ liệu đó có thể được bán cho những tay đầu cơ, chẳng hạn kẻ chuyên mua bán thông tin về liệu pháp trị bệnh viêm khớp. Nếu không muốn thông tin cá nhân về mình bị phân phát vô tội vạ, bạn chớ ký tên vào sổ khách hay tự nguyện hiến thông tin về mình bằng bất cứ cách nào. Chủ nhân các trang Web vẫn có thể cóp nhặt chút thông tin về bạn (như địa chỉ IP), nhưng họ sẽ khó lòng từ thông tin đó truy ra tên tuổi, địa chỉ, số điện thoại...
Dĩ nhiên, không phải trang Web nào cũng muốn bán lý lịch chi tiết về bạn cho trường trung học hay một tay cá mập đầu cơ thông tin gần nhất.Nhưng bạn cần biết chính sách của một site nào đó là gì và chỉ đăng ký tên vào những site biết giữ kín thông tin về bạn mà thôi.
**Mặc đồ giả trang**
Giả sử bạn không tiết lộ thông tin gì về mình tại một trang Web. Bạn có đang lướt trên Web hoàn toàn nặc danh không? Chưa chắc. Nếu truy cập Internet từ cơ quan, có thể bạn đi qua một proxy server, nghĩa là server đóng vai trò như bức tường lửa (firewall) giữa máy tính của bạn với Internet và giúp che dấu danh tánh của bạn. Nhưng nếu truy cập Net qua một kết nối dạng quay số (dial-up connection), các thao tác viên trên Web site có thể truy xem bạn đang duyệt cái gì và vào lúc nào, tên chủ (host name) và địa chỉ IP của máy bạn, phiên bản trình duyệt và loại máy tính bạn đang dùng và URL của trang Web mới nhất mà bạn đã thăm.
Nếu chừng đó thông tin là hơi nhiều so với những gì bạn sẵn sàng chia sẻ cho hàng trăm Web site bạn ghé thăm, hãy dùng Anonymizer (www.anonymizer.com); tiện ích này hoạt động như một proxy server che giấu danh tánh của bạn. Dịch vụ miễn phí của Anonymizer có thể làm chậm, (thậm chí rất chậm, tùy theo mật độ trên Internet) tốc độ tải các trang Web; còn dịch vụ tính tiền thì nhanh hơn và chỉ tốn 15 USD mỗi ba tháng.
**Xóa History**
Các trình duyệt Web rất sốt sắng trong việc giúp bạn trở lại các trang Web thăm thường xuyên bằng cách duy trì một danh sách tức thời (running list) các địa chỉ bạn vừa đến. Không may, bất cứ ai truy cập vào hệ thống của bạn - sếp, người quen, đồng nghiệp đều có thể biết tỏng bạn thích nhất những Web site nào bằng cách xem qua History list (danh sách Web site vừa thăm gần nhất) trong trình duyệt của bạn. Nếu không muốn để ai biết bạn đã thăm những đâu và xem những gì, thì cần xóa sạch sẽ mọi dấu vết sau lưng mình. Nhưng việc đó không dễ.
Muốn xóa History list của Netscape Navigator 4.0, đầu tiên chọn Edit. Preferences, kế đó chọn Navigator trong cửa sổ Category, rồi nhấn nút Clear History. Trong Navigator 3.0, cần thoát chương trình mới xóa được. Có một vấn đề: những thao tác này không xóa các URL từ danh mục thả xuống trong cửa sổ định vị (location window) của trình duyệt. Trong Navigator 4.0, các URL được lưu trong tập tin PREFS.JS của thư mục người dùng (trong hầu hết trường hợp là C: \Program Files\Netscape\Users\Tên người dùng, trong đó tên người dùng là tên bạn dùng để đăng nhập vào Windows). Mở tập tin trong Notepad, chọn các dòng URL lưu mà bạn muốn xóa, chẳng hạn: user-pref ("browser.url_history. URL_1"www.pcworld.com/"), nhấn <Delete>, rồi lưu tập tin và thoát khỏi Notepad.
Navigator 3.0 lưu thông tin đó trong Registry của Windows. Muốn xóa các URL, thoát Navigator, chọn Start.Run. đánh regedit rồi nhấn <Enter> (để kích hoạt Registry Editor), và nhấn <F3>. Nhớ đánh dấu chọn hộp Value; sau đó nhập URL_1 vào trường "Find what", nhấn OK. Chọn dất cả các URL mà bạn muốn xóa khỏi danh mục trong cánh bên phải của Registry Editor, nhấn <Delete> và OK để xác nhận; cuối cùng thoát khỏi Registry Editor.
Cũng may, xóa History của Internet Explorer cũng là xóa luôn danh mục các URL. Trong IE 4.0, chọn View.Internet Option. General, nhấn Clear History và OK. Trong IE 3.0, chọn View.Options. Navigation rồi nhấn Clear History.
**Dọn sạch cache**
Các trình duyệt còn làm việc này nữa để nâng cao tốc độ du hành trên mạng: giấu các tập tin chứa Web site, kể cả đồ họa vào một tập tin hay thư mục gọi là hòm lưu trữ (cache) trên máy của bạn. Nhờ vậy bạn có thể quay lại một site vừa mới thăm nhanh hơn, nhưng cũng chính vì vậy bạn đã xem cái gì thì các tên gián điệp cũng có thể xem cái nấy. Cũng may, chỉ cần trút sạch mọi thứ khỏi cache, mà việc này rất dễ. Trong Navigator 4.0, chọn Edit. Preferences, chọn Cache trong Advanced, nhấn nút Clear Memory Cache, rồi OK. Lặp lại như thế với nút Clear Disk Cache rồi nhấn OK lần nữa để đóng cửa sổ Preferences. Ðể truy cập cùng những nút đó trong Navigator 3.0, chọn Options. Preferences.Cache.
Muốn xóa các tập tin Cache trong Internet Explorer 4.0, chọn View. Internet Options. General, nhấn nút Delete Files, kế đó nhấn OK hai lần để hoàn tất. Trong IE 3.0, chọn
View. Options.Advanced, đầu tiên nhấn nút Settings, sau đó là Empty Folder. Nhấn Yes rồi OK hai lần.