DONNA_DONNA
26-06-2008, 12:41
1. Khi xúc cảm không còn kìm hãm được nó sẽ "ho" ra…Thơ (?!)
Và đôi khi đọc một bài thơ của ai đó ta bỗng thấy dường như tác giả đã “phơi bày” hộ ta niềm cảm xúc đang chực căng trong trái tim mình.
Bài thơ vội được chép lại.
Thời gian dần trôi.
Khi trái tim đau đã lành những vết thương - một thời giằng xé.
Giở lại trang vở ngày nào, đọc lại bài thơ đã ghi...
Ta nhớ lại những cảm xúc một thời.
Hoài vọng.
Dù chẳng còn những chấn động kinh thiên, nhưng chí ít nó cũng đủ gây cho ta những xao động, mỏng manh như gợn sóng mặt hồ đón chiếc lá mùa thu vô tình rơi xuống.
ThichNuDiuHien
Đó là cảm xúc khi mà không còn kìm hãm được của một người đã từng "ho" ra thơ, tôi cũng đã từng có những lúc "thăng hoa" được như vậy. Cảm giác đó giống như bạn đang yêu và được yêu, được thủ thỉ tâm tình bên tai người ấy những điều thầm kín trong lòng bạn mà chẳng cần suy tính thiệt hơn gì vậy :rolleyes:.
Đó là thơ, còn về hội họa thì sao?
http://chiase.anhso.net/as/08/06/26/CP1.653754.jpg (http://anhso.net)
Mình có hỏi 1 người bạn gái có niềm đam mê về hội họa rằng:
-Tớ đọc được ở trên báo thấy có một họa sĩ nói: "Tôi thích cách mà họa sĩ đánh một tiếng chuông ngân vang để hít thở trước khi vẽ, ngừng nghỉ sau những lần giải thích và đặc biệt là quan niệm hãy im lặng, tịnh tâm và chú ý đến hơi thở khi vẽ. Tác phẩm hội họa cuối cùng không quan trọng, mà cái chính là quá trình trải nghiệm cùng nhau."
Tớ là một người không biết gì về hội họa, vì thế tớ muốn hỏi ý kiến ấy về câu nói của người họa sĩ này. Không biết cảm giác lúc vẽ của ấy có giống như vậy không?
- Chắc là tớ hoàn toàn đồng ý. Tác phẩm cuối cùng không quan trọng, cái quan trọng là cảm giác được vẽ. Tác phẩm tựa hồ như hạnh phúc. Chính quá trình tìm kiếm, trải nghiệm mới là điều hạnh phúc nhất. Tác phẩm, không phải là điểm đến, mà là cuộc hành trình. Do vậy, khi nhìn ngắm 1 tác phẩm, tớ có đôi khi không thật sự chú ý xem tác phẩm vẽ gì mà thường nghĩ xem khi vẽ nó, tác giả của nó đã suy nghĩ gì, cảm thấy gì, nhất là đối với các tác phẩm trừu tượng. Tình cảm con người ta cũng có hình khối, màu sắc. Các tác phẩm trừu tượng không mang hình hài nhất định, rõ ràng nhưng mỗi một nét nguệch ngoạc đều xuất phát từ tận sâu thẳm tâm hồn, trái tim, khối óc của người nghệ sĩ.
-Chà, bạn phân tích hay thật đấy. Nhưng như những gì bạn nói thì đó là cảm nhận của riêng cá nhân người vẽ về mình, còn cảm nhận của cá nhân khi vẽ cùng với cả một tập thể thì sao? Ý tớ nói là ấy đã bao giờ tham gia vẽ tập thể chưa?
- À, tập thể thì tớ chưa thử lần nào nên không rõ cảm giác. Chắc là sẽ thú vị lắm :).
2.
Circle Painting - Sự nối kết kì diệu của màu sắc và tâm hồn!
http://chiase.anhso.net/as/08/06/26/11.j875875.jpg (http://anhso.net)
- Tại sao đầu em tròn ?
- Đầu em tròn để khi em ra đời khỏi xé rách lòng mẹ, thưa em!
- Tại sao hòn cuội lại tròn?
- Hòn cuội tròn để dễ lăn nhanh trong lòng suối, để không bị rêu phong, thưa em!
- Trái cây tại sao lại tròn?
- Trái cây tròn để dễ rời ra xa khi chín rụng, để phát tán hạt giống thưa em!
- Vì sao Trái Đất lại tròn?
- Trái Đất tròn để ai cũng có vạt nắng trên đầu như ai, ai cũng gần tâm Trái Đất như ai, thưa em. Trái Đất tròn để mọi người dễ gặp nhau, thưa em!
- Vì sao cái bàn lại tròn?
- Cái bàn tròn để ai cũng quan trọng như ai, thưa em! Ai cũng có tiếng nói như ai trong cuộc họp, thưa em!
- Tại sao chiếc cống tròn?
- Chiếc cống tròn để chịu lực cho bước chân người đi tới, thưa em!
- Và quả trứng tròn để hứng đều nhiệt giữa đôi cánh mẹ ấp? Cái nắp cống tròn để người thợ dễ di chuyển? Cái nồi tròn để dễ đối lưu, để cơm dễ chín đều? Đồng xu tròn để dễ đi trong lòng máy bán hàng tự động?
- Đúng vậy, thưa em!
- Tại sao nấm mộ lại tròn?
- Vì người đời bao dung muốn cho rằng người nằm dưới kia đã trọn vẹn một vòng đời của họ, thưa em!
- Internet tròn hay vuông?
- Internet cũng tròn, nó thêu hoa dệt gấm, kết nối con người trên mặt đất tròn, thưa em!
- Vậy tròn nghĩa là tình yêu, là chuyển động, là sinh tồn?
- Đúng vậy, thưa em!
- Là dân chủ, là công bằng, nhân ái, là chân lý, là đời sống, là đạo lý, là hạnh phúc tròn đầy?
- Đúng vậy, thưa em!
Đoàn Công Lê Huy
Bạn thử nghĩ xem, một ngày đẹp trời, cả nhà bạn hoặc cả cơ quan nơi bạn làm việc, cả khu dân cư nơi bạn đang sống... quyết định cùng vẽ một bức tranh. Hình cơ bản trong tự nhiên là hình tròn. Cuộc sống của chúng ta theo một cách nào đấy cũng đang quay vòng. Không hình nào có tác dụng kết nối mọi người bằng hình tròn.
Khi bạn vẽ một hình tròn, tôi sẽ cộng vào đó một nét để hình của anh thêm thú vị, màu sắc đẹp hơn, người khác lại cộng thêm một nét nữa. Mỗi người cộng một nét. Bắt đầu bức tranh chỉ là một cái chấm, dần dần nó lan tỏa, mở rộng, càng ngày càng chi tiết, tinh vi, càng nhiều lớp rực rỡ hơn.
Rất nhiều người khác nhau, từ em bé đến người già, từ bác xích lô, anh xe ôm đến ông giáo sư…đều có thể có chung một ngôn ngữ là im lặng khi cùng nhau vẽ một vòng tròn kết nối, cùng ý thức giúp đỡ nhau hoàn thiện bức vẽ…
Khi vẽ mọi người đều cùng nhau im lặng, vẽ những vòng tròn tịnh tâm đơn giản, mỗi nét vẽ như là một hơi thở nhưng mang tính hòa đồng, đoàn kết, như giọt nước rơi xuống mặt phẳng, lan ra, gặp nhiều giọt nước khác và hòa dần, hòa dần…:rolleyes:
Bạn không cần phải là một họa sĩ hay cần hiểu biết nhất định về hội họa, bất kỳ ai cũng có thể tham gia. Bức vẽ cuối cùng là tổng hợp tất cả, tưởng là được sắp đặt từ trước nhưng mọi chi tiết lại không phải vậy, theo tình cảm của người vẽ mà ra, không bị gò bó, gượng ép ... mà vẫn mang giá trị nghệ thuật cao :yes:
3. Đó chính là tính nhân văn của chương trình Circle Painting lần đầu tiên được tổ chức tại Hà Nội do sự phối hợp giữa họa sỹ Nguyễn Cao Hiệp, VongTayBeBan.info (http://vongtaybeban.info/index.php) và công ty truyền thông SCorp.
Trước khi vẽ, mọi người sẽ được “khởi động” bằng tập thể dục, chạy nhảy, chơi trò chơi, đọc thơ… Khách mời và những người đi qua sẽ tham gia tiếp theo. Mỗi buổi vẽ diễn ra trong 3-4 tiếng, chia làm nhiều khoảng thời gian để người vẽ không phải đợi nhau (nhóm này ra thì nhóm kia vào vẽ). Trong lúc đó, các hoạt động hấp dẫn khác sẽ được tổ chức cho những người tham gia vẽ tranh (street dance, trò chơi…)
Triển lãm và đấu giá
Các bức tranh sẽ được triển lãm tại một phòng tranh ở Hà Nội để công chúng được thưởng thức. Sau đó, tranh được bán đấu giá để gây quỹ từ thiện. Các bức tranh sẽ được bán đấu giá trong những sự kiện lớn ở Hà Nội hoặc các tỉnh thành khác. Số tiền thu được sẽ dùng cho mục đích từ thiện theo đúng cam kết trong từng sự kiện đấu giá.
Thời gian:
- WS: 17-18/07/2008
- Circle Painting day: 20/07/2008
- Triển lãm: 23-30/07/2008
- Đấu giá: các sự kiện lớn trong năm
Tham khảo:
http://vongtaybeban.info/index.php
http://www6.thanhnien.com.vn/Kieubao/2007/8/4/203643.tno
http://www.tienphongonline.com.vn/tianyon/Index.aspx?ArticleID=92005&ChannelID=4
http://vongtaybeban.info/images/articles/2008_06/256/u1_CP.JPG
Và đôi khi đọc một bài thơ của ai đó ta bỗng thấy dường như tác giả đã “phơi bày” hộ ta niềm cảm xúc đang chực căng trong trái tim mình.
Bài thơ vội được chép lại.
Thời gian dần trôi.
Khi trái tim đau đã lành những vết thương - một thời giằng xé.
Giở lại trang vở ngày nào, đọc lại bài thơ đã ghi...
Ta nhớ lại những cảm xúc một thời.
Hoài vọng.
Dù chẳng còn những chấn động kinh thiên, nhưng chí ít nó cũng đủ gây cho ta những xao động, mỏng manh như gợn sóng mặt hồ đón chiếc lá mùa thu vô tình rơi xuống.
ThichNuDiuHien
Đó là cảm xúc khi mà không còn kìm hãm được của một người đã từng "ho" ra thơ, tôi cũng đã từng có những lúc "thăng hoa" được như vậy. Cảm giác đó giống như bạn đang yêu và được yêu, được thủ thỉ tâm tình bên tai người ấy những điều thầm kín trong lòng bạn mà chẳng cần suy tính thiệt hơn gì vậy :rolleyes:.
Đó là thơ, còn về hội họa thì sao?
http://chiase.anhso.net/as/08/06/26/CP1.653754.jpg (http://anhso.net)
Mình có hỏi 1 người bạn gái có niềm đam mê về hội họa rằng:
-Tớ đọc được ở trên báo thấy có một họa sĩ nói: "Tôi thích cách mà họa sĩ đánh một tiếng chuông ngân vang để hít thở trước khi vẽ, ngừng nghỉ sau những lần giải thích và đặc biệt là quan niệm hãy im lặng, tịnh tâm và chú ý đến hơi thở khi vẽ. Tác phẩm hội họa cuối cùng không quan trọng, mà cái chính là quá trình trải nghiệm cùng nhau."
Tớ là một người không biết gì về hội họa, vì thế tớ muốn hỏi ý kiến ấy về câu nói của người họa sĩ này. Không biết cảm giác lúc vẽ của ấy có giống như vậy không?
- Chắc là tớ hoàn toàn đồng ý. Tác phẩm cuối cùng không quan trọng, cái quan trọng là cảm giác được vẽ. Tác phẩm tựa hồ như hạnh phúc. Chính quá trình tìm kiếm, trải nghiệm mới là điều hạnh phúc nhất. Tác phẩm, không phải là điểm đến, mà là cuộc hành trình. Do vậy, khi nhìn ngắm 1 tác phẩm, tớ có đôi khi không thật sự chú ý xem tác phẩm vẽ gì mà thường nghĩ xem khi vẽ nó, tác giả của nó đã suy nghĩ gì, cảm thấy gì, nhất là đối với các tác phẩm trừu tượng. Tình cảm con người ta cũng có hình khối, màu sắc. Các tác phẩm trừu tượng không mang hình hài nhất định, rõ ràng nhưng mỗi một nét nguệch ngoạc đều xuất phát từ tận sâu thẳm tâm hồn, trái tim, khối óc của người nghệ sĩ.
-Chà, bạn phân tích hay thật đấy. Nhưng như những gì bạn nói thì đó là cảm nhận của riêng cá nhân người vẽ về mình, còn cảm nhận của cá nhân khi vẽ cùng với cả một tập thể thì sao? Ý tớ nói là ấy đã bao giờ tham gia vẽ tập thể chưa?
- À, tập thể thì tớ chưa thử lần nào nên không rõ cảm giác. Chắc là sẽ thú vị lắm :).
2.
Circle Painting - Sự nối kết kì diệu của màu sắc và tâm hồn!
http://chiase.anhso.net/as/08/06/26/11.j875875.jpg (http://anhso.net)
- Tại sao đầu em tròn ?
- Đầu em tròn để khi em ra đời khỏi xé rách lòng mẹ, thưa em!
- Tại sao hòn cuội lại tròn?
- Hòn cuội tròn để dễ lăn nhanh trong lòng suối, để không bị rêu phong, thưa em!
- Trái cây tại sao lại tròn?
- Trái cây tròn để dễ rời ra xa khi chín rụng, để phát tán hạt giống thưa em!
- Vì sao Trái Đất lại tròn?
- Trái Đất tròn để ai cũng có vạt nắng trên đầu như ai, ai cũng gần tâm Trái Đất như ai, thưa em. Trái Đất tròn để mọi người dễ gặp nhau, thưa em!
- Vì sao cái bàn lại tròn?
- Cái bàn tròn để ai cũng quan trọng như ai, thưa em! Ai cũng có tiếng nói như ai trong cuộc họp, thưa em!
- Tại sao chiếc cống tròn?
- Chiếc cống tròn để chịu lực cho bước chân người đi tới, thưa em!
- Và quả trứng tròn để hứng đều nhiệt giữa đôi cánh mẹ ấp? Cái nắp cống tròn để người thợ dễ di chuyển? Cái nồi tròn để dễ đối lưu, để cơm dễ chín đều? Đồng xu tròn để dễ đi trong lòng máy bán hàng tự động?
- Đúng vậy, thưa em!
- Tại sao nấm mộ lại tròn?
- Vì người đời bao dung muốn cho rằng người nằm dưới kia đã trọn vẹn một vòng đời của họ, thưa em!
- Internet tròn hay vuông?
- Internet cũng tròn, nó thêu hoa dệt gấm, kết nối con người trên mặt đất tròn, thưa em!
- Vậy tròn nghĩa là tình yêu, là chuyển động, là sinh tồn?
- Đúng vậy, thưa em!
- Là dân chủ, là công bằng, nhân ái, là chân lý, là đời sống, là đạo lý, là hạnh phúc tròn đầy?
- Đúng vậy, thưa em!
Đoàn Công Lê Huy
Bạn thử nghĩ xem, một ngày đẹp trời, cả nhà bạn hoặc cả cơ quan nơi bạn làm việc, cả khu dân cư nơi bạn đang sống... quyết định cùng vẽ một bức tranh. Hình cơ bản trong tự nhiên là hình tròn. Cuộc sống của chúng ta theo một cách nào đấy cũng đang quay vòng. Không hình nào có tác dụng kết nối mọi người bằng hình tròn.
Khi bạn vẽ một hình tròn, tôi sẽ cộng vào đó một nét để hình của anh thêm thú vị, màu sắc đẹp hơn, người khác lại cộng thêm một nét nữa. Mỗi người cộng một nét. Bắt đầu bức tranh chỉ là một cái chấm, dần dần nó lan tỏa, mở rộng, càng ngày càng chi tiết, tinh vi, càng nhiều lớp rực rỡ hơn.
Rất nhiều người khác nhau, từ em bé đến người già, từ bác xích lô, anh xe ôm đến ông giáo sư…đều có thể có chung một ngôn ngữ là im lặng khi cùng nhau vẽ một vòng tròn kết nối, cùng ý thức giúp đỡ nhau hoàn thiện bức vẽ…
Khi vẽ mọi người đều cùng nhau im lặng, vẽ những vòng tròn tịnh tâm đơn giản, mỗi nét vẽ như là một hơi thở nhưng mang tính hòa đồng, đoàn kết, như giọt nước rơi xuống mặt phẳng, lan ra, gặp nhiều giọt nước khác và hòa dần, hòa dần…:rolleyes:
Bạn không cần phải là một họa sĩ hay cần hiểu biết nhất định về hội họa, bất kỳ ai cũng có thể tham gia. Bức vẽ cuối cùng là tổng hợp tất cả, tưởng là được sắp đặt từ trước nhưng mọi chi tiết lại không phải vậy, theo tình cảm của người vẽ mà ra, không bị gò bó, gượng ép ... mà vẫn mang giá trị nghệ thuật cao :yes:
3. Đó chính là tính nhân văn của chương trình Circle Painting lần đầu tiên được tổ chức tại Hà Nội do sự phối hợp giữa họa sỹ Nguyễn Cao Hiệp, VongTayBeBan.info (http://vongtaybeban.info/index.php) và công ty truyền thông SCorp.
Trước khi vẽ, mọi người sẽ được “khởi động” bằng tập thể dục, chạy nhảy, chơi trò chơi, đọc thơ… Khách mời và những người đi qua sẽ tham gia tiếp theo. Mỗi buổi vẽ diễn ra trong 3-4 tiếng, chia làm nhiều khoảng thời gian để người vẽ không phải đợi nhau (nhóm này ra thì nhóm kia vào vẽ). Trong lúc đó, các hoạt động hấp dẫn khác sẽ được tổ chức cho những người tham gia vẽ tranh (street dance, trò chơi…)
Triển lãm và đấu giá
Các bức tranh sẽ được triển lãm tại một phòng tranh ở Hà Nội để công chúng được thưởng thức. Sau đó, tranh được bán đấu giá để gây quỹ từ thiện. Các bức tranh sẽ được bán đấu giá trong những sự kiện lớn ở Hà Nội hoặc các tỉnh thành khác. Số tiền thu được sẽ dùng cho mục đích từ thiện theo đúng cam kết trong từng sự kiện đấu giá.
Thời gian:
- WS: 17-18/07/2008
- Circle Painting day: 20/07/2008
- Triển lãm: 23-30/07/2008
- Đấu giá: các sự kiện lớn trong năm
Tham khảo:
http://vongtaybeban.info/index.php
http://www6.thanhnien.com.vn/Kieubao/2007/8/4/203643.tno
http://www.tienphongonline.com.vn/tianyon/Index.aspx?ArticleID=92005&ChannelID=4
http://vongtaybeban.info/images/articles/2008_06/256/u1_CP.JPG