PDA

View Full Version : Đi làm, khó lắm, khổ lắm!!!



fugacar
28-02-2003, 20:12
Chào các bạn,
Có lẽ khi nói đến nghiên cứu thị trường các bạn đã hình dung được công việc của nó như thế nào. Mỉnh đang làm công việc đó. Mình được gia đình chu cấp đầy đủ nhưng vẫn muốn đi làm để tiếp xúc và va chạm với cuộc sống thêm chứ mục đích không phải là kiếm tiền. Tử khi đi làm mình thấy mọi việc rất phức tạp. con người ai cũng sống ích kỉ, chỉ biết lợi ích của mình. Mình thấy đi học là tốt nhất, bạn bè, thầy cô đều không ganh ghét mình như khi đi làm. Không chỉ vậy, mình còn bị xúc phạm khi bị mọi người nghĩ là đi lường gạt vì họ nghĩ mình đi tiếp thị như những sự việc đăng trên báo. Mình đã từng bị người ta chửi rủa như là tội phạm thiên cổ vậy. Mình thấy nản lắm, mỉnh định nghỉ làm cho rồi, không biết có bạn nào từng đi làm công việc như mình và trải qua những việc như thế không. Bây giờ mình chỉ mong học xong rồi lấy chồng đại cho rồi.

nmthuan
28-02-2003, 23:56
Bạn àh, cuộc đời còn nhiều cái đáng để học hỏi lắm, những cái mà bạn va chạm chỉ là chuyện thường ngày mà thôi, bạn đừng có lấy thế mà buồn. Cuộc sống có nhiều cái còn lạc quan lắm, bạn đừng nghĩ là lấy chồng thì mọi chuyện sẽ qua, đúng là những chuyện cũ sẽ qua và rồi những chuyện mới sẽ đến, không lẽ lúc đó bạn lại li dị sao? Đừng nghĩ tiêu cực như thế, không tốt đâu. Môi trường của bạn là làm việc chứ không phải nhà trường, nhà trường khác ở chỗ là bạn bè không có ai đi làm cả, và thầy cô thì không lẽ lại ghen tức với học sinh của mình hay sao?Mình chỉ có thể khuyên bạn là hãy vui vẻ lên, yêu đời hơn, đừng quan tâm đến những chuyện vặt vãnh đó. Chúc bạn luôn vui vẻ

Mrbean_dtk83
01-03-2003, 22:38
Có lẽ bạn đang quen với sự chu cấp của gia đình nên thấy những việc này là khó khăn ...
... mình nghĩ lẽ ra bạn nên đi làm sớm hơn chút nữa thì hẳn bạn đã không thế này ...

Cố lên đi bạn ... đừng nản chí ... đừng để mình thấy bạn hèn nhát ...

Thân !

nguyenthanhtrung
06-03-2003, 14:58
ok mình đồng ý với mrbean đó . vì chỉ có cuộc sống thật sự mới d5y cho chúng ta hiểu nhân cách của con người . và ta sẽ quý trọng tình củm bạn bè hơn ! hãy có gắng lên đừng gục ngã rối ta sẽ hơn nhửng người ganh ghét ta thôi

bi_ba_bo
07-03-2003, 01:47
Nhưng mà công nhận là đi làm khó lắm,nhận đc đồng tiền của ng ta fải bỏ nhiều công sức của mình ra.Sống trong xã hội bây giờ là thế,phải có sự ganh đua tị nạnh,làm sao mà tránh khỏi đc.Thôi thì mình cứ lờ lớ lơ đi coi như ko có gì cả ,bỏ ngoài tai để mà chú ý đến công việc của mình thì chắc là sẽ tốt hơn.
Không thì bạn cố gắng mà học đi thì sau này ra trường sẽ có 1 tấm bằng tốt và tất nhiên là cũng sẽ có việc tốt hơn.
good luck!

jacklieu
07-03-2003, 19:46
Qua nhưng cuộc thử thách như vậy con người mới hoàn thiện hơn bạn a` !! Mình cũng vậy thôi chứ không riêng gì bạn !! Cái quan trọng là phải biết nhẫn nhục và chịu đựng !! tụi mình còn trẻ mà !! Phải trải qua nhiều kinh ngiệm về đời sống thực tế mới nên người được !!

last-signal
07-03-2003, 19:47
ha..ha...... :))
đi làm thì mới biết tiền khó kím . Tui cũng dzị nè , sáng đi học , chìu đi lèm , hix .... tối ra tịm ăn lun cho gòi , mắc cong nấu
lúc nèo cũng phải làm dzừa í thèng cha Bosss , gòi tới thèng fuk Marketing , hix ....

fugacar
08-03-2003, 19:15
lol

Mình cảm ơn các bạn rất nhiều. Thực sự khi xem những lời nói trao đổi của các bạn mình cảm thấy cuộc sống này vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp, bằng chứng chính là các bạn vẫn sẻ chia kinh nhgiệm của bản thân với mình còn gì.
Nói thực nha, đồng tiền kiếm ra sao mà khó quá, nhưng khi mình xài thì hihihihi.....:D Chỉ cần một vòng quanh chợ, từ hàng bún riêu, gỏi cuốn đến hàng chè thì coi như xong ;)

bi_ba_bo
08-03-2003, 22:02
Trời ơi! Đúng là con gái bọn mình giống nhau hết mức luôn.
Bắt tay cái nào...........

fugacar
09-03-2003, 12:15
;)
OK, vay minh voi bi_ba_bo con khong biet hen nhau bua nao hai dua minh cung di ra cho de ma an hang nua ....:D

Bach
10-03-2003, 11:37
Đi làm chỉ để biết kiếm tiền là như thế nào...
Chỉ để biết mình cần phải có một nụ cười với những người mà trước đây mình từng nghĩ họ thật tầm thường
Chỉ để biết mình đã từng lạnh lùng như thế nào với những người tiếp thị, bán vé số...
Chỉ để biết rằng một nụ cười của mình cho dù mình không mua, cũng sẽ làm tâm hồn họ ấm áp, làm họ quên đi những mệt nhọc, sự tự ti trước những con người ăn mặc sang trọng...
Một nụ cười mà khi tự bản thân phải kiếm tiền mới thấy nó quan trọng như thế nào

Mrbean_dtk83
10-03-2003, 17:21
Đọc những bài viết này lại thấy cuộc sống càng tươi đẹp hơn :rolleyes: ... happy & funny for all ..

fugacar
11-03-2003, 18:07
Bạn Bach nói rất đúng, kể từ khi mình đi làm mình mới biết rằng trước đây sao mình vô tâm và hơi có ác cảm với những bạn đi làm tiếp thị vô cùng. Nhưng bây giờ mình càng thấm thía hết mọi vất vả của những bạn đó. Công việc của mình chỉ là nghiên cứu lấy ý kiến của người tiêu dùng mà còn bị xua đuổi như thế, huống hồ chi công việc của các bạn tiếp thị là phải bán được sản phẩm. Từ khi đi làm mình đã nhìn cuộc sống này với một cách nhìn khác, không còn hời hợt, nhưng thực sự những mọi điều không tốt đẹp như những gì mình nghĩ trước đây.

dullard
22-03-2003, 11:48
đi làm là thế bạn à, mình cũng đã từng bị chửi te tua vì cài máy cho người ta lâu wá, mà thật sự thì lúc đó mình mới đi làm được ngày thứ 3 chứ bao nhiêu đâu, hic hic, may mà boss của mình thông cảm, không thì toi luôn rồi, chán thật

quaitieutu
22-03-2003, 14:13
Có lao động cực khổ mới hiểu hết giá trị của đồng tiền,bạn đang được rèn luyện trong một môi trường .....tuyệt vời đó :D:D

TongNghien
23-03-2003, 14:32
Nếu thấy mình sướng, cũng sẽ thấy có nhiều người sướng hơn mình
Nếu thấy mình vui, cũng sẽ thấy nhiều người còn vui hơn mình
Nếu thấy mình khổ, hãy để ý, bạn sẽ thấy có những người còn khổ hơn bạn.
Thế nhưng, họ vẫn sống, họ vẫn vui, họ vẫn làm việc, họ vẫn chịu đựng, họ vẫn vượt qua... Tại sao ta lại không ?

Khi bạn mất niềm tin, bạn hãy nhìn ra xung quanh.
Khi bạn buồn, bạn hãy ngồi ở đâu đó một góc đường và nhìn mọi người vận động, bạn sẽ thấy cuộc sống này là vận động. Và bạn đang sống, bạn cũng phải vận động.

ITBeggar
26-03-2003, 16:13
Điều này nói dễ hơn làm đó vì không phải lúc nào bạn cũng có thể giải tảo nỗi buồn một cách thanh thản như vậy ,nhất là trong cái bon chen của xã hội hiện nay. Có những lúc tôi buồn bực , ra hồ ngồi tưởng đâu sẽ tiêu tan được những phiền muộn trong lòng nhưng để rồi lại thấy những cảnh chướng tai gai mắt, những cuộc hội thoại thô thiển của những kẻ đang dùng những đồng tiền mồ hôi, nước mắt của người khác.

yuna_admirer
07-04-2003, 09:24
Đi làm.

Có nhiều trường hợp đi làm. Có người đi làm vì lý do kinh tế, không đi làm thì không có tiền sống. Có người đi làm để học hỏi, có người đi làm để tăng khả năng họat động xả hội lên,v.v. và v.v. , thậm chí có người đi làm vì không biết đi đâu.

Tôi ở vào trường hợp đi làm để học hỏi. Thật sự thì tôi , và nhiều người bạn của tôi trong diển đàn này đi làm không phải vì đồng lương USD ( mặc dù đó là một số tiền không nhỏ). Tôi đi làm trước hết là để có kinh nghiệm , để học được tác phong đi làm, để chững chạc hơn , để.. để..

Nhưng tôi chưa bai giờ có ý nghỉ chán nản do áp lực công việc, do bị la rầy. Tôi có thể nghỉ bất cứ lúc nào vì không vướng bận chuyện tiền bạc cũng như cam kết, và cũng chẳng sợ sếp la , nhưng khi đã làm, tôi làm hết mình, mọi thứ vì công việc. Cái tự ái cá nhân nên dẹp sang một bên trong môi trường công việc. Tôi có thể cải nhau với CEO buổi sáng về công việc chuyên môn và đi uống cafe (tui hong bít uống rựu + bia) buổi chiều với him ( luckily , my CEO 's hot temper, but quite a good man) .

to ITbeggar : rất thông cảm với bạn. Nhưng bạn ơi , không nên đánh giá một người nhanh như thế. Làm sao bạn biết được là tiêu trên mồ hôi nước mắt của người khác ? Có những người trẻ tuổi, làm ra nhiều tiền thì sao ? Hảy khách quan hơn trong cái nhìn, bạn sẽ thất cuộc đời cũng còn xanh hơn màu nước hồ đó^-^ .

Ban_be_4_phuong
18-04-2003, 16:07
Minh nghi ban cung nhu minh. va ban cung biet rang tren con duong thanh cong khong co buoc chan cua ke luoi bien. Ai da thanh cong ma chang that bai doi lan. neu ban cam thay lam tiep thi vay va thi hay den lam viec cho minh di ban.
Ma cuoc doi dau phai chi song va mong ra truong se co cong viec nhan roi va lay chong sinh con dau. Nhu vay thi cuoc song nham chan lam ban a. ban hay suy nghi lai ma xem.
Song ma chi lo so ve nhung loi don xău xa vi minh, song ma phu thuoc vao nguoi khac thi hoi thu song co y nghi gi chu ban.

TongNghien
18-04-2003, 19:36
Tôi cũng đồng ý rằng nếu đi làm việc mà không (hoặc ít) bị áp lực của đồng lương thì có vẻ như phong độ và hiệu quả hơn.
Tuy nhiên, thường khi gặp một vấn đề trở ngại người ta thường quá tập trung vào việc tìm hiểu tại sao, vì lý do gì... mà không tập trung vào việc giải quyết vấn đề trước mắt. Để có thể giải quyết được nhiều vấn đề trong cuộc sống, đòi hỏi chúng ta phải có một vốn sống tương đối. Vốn sống đó là từ trường lớp, bạn bè, xã hội, sách vở, báo chí... Chúng ta nên xem trọng những thứ xung quanh dù nó xấu hay tốt. Vì nếu nó tốt, nó có thể giúp mình; nếu nó xấu, nó có thể "gặp lại" mình !
Tôi vẫn biết rằng những điều hay lẽ phải mà chúng ta nói ra luôn dễ hơn chúng ta làm. Nhưng nếu chúng ta không nói đến nó thì chúng ta sẽ không nghĩ đến nó, mà không nghĩ đến nó thì sao chúng ta có thể làm nó. Hơn nữa, cuộc sống bây giờ nhiều người sĩ diện hão quá (đây là nhận xét thực tế). Nhiều người thường mơ ước, suy nghĩ đến những việc xa xôi, bay bổng, hiên ngang.. nhưng sao trong mắt họ không thấy được những người quét dọn lòng lề đường hằng ngày cho họ đi, những người đi ghi/thu tiền điện nước cho mọi nhà... Họ cũng muốn làm ông nọ, bà kia lắm chứ. Có ai muốn mình thấp bé đâu. Chưa chắc rằng họ không có trình độ nhé. Mỗi người trong chúng ta ai cũng có sở trường của riêng cả. Nếu không thì họ làm sao tồn tại ?
Vấn đề là ở mỗi người chúng ta phải có một niềm tin. Chúng ta phải tin. Nếu chúng ta không dám tin vào tương lai, không dám lập kế hoạch và không biết ...tin vào người khác thì thất bại sẽ đến nhiều hơn thành công. Đó là rất rõ ràng.
Thân chào mọi người.

kitty_ngoctam
19-04-2003, 09:24
Mình đồng ý với ý kiến của TongNghien, nhưng nói bao giờ cũng dễ hơn làm, những gì nghĩ trong đầu lúc nào cũng tốt cũng hay. Trong mỗi chúng ta, ai cũng có một chút gì đó sĩ diện, điều này hoàn toàn đúng. Nhưng mình chắc chắn một điều là không phải ai cũng có sự tự tin như TongNghien đâu. Bất cứ ai cũng có thể nói mình rất tự tin, nhưng mấy ai được như vậy. Làm sao để biết mình có tự tin hay không, khi mà mình chưa bao giờ gặp phải thất bại ? Có gặp phải những khó khăn trắc trở thì mới biết được niềm tin của mình đến đâu.
Ai cũng muốn mình có công việc tốt, lương cao...nhưng đâu phải cứ muốn là được. Mình chưa đi làm nhưng mình cũng đã cảm nhận được một phần nào chặng đường gian khổ của những người phải nai lưng ra làm việc.
TongNghien nói là phải lập kế hoạch, phải dám tin vào tương lai, vậy làm thế nào để có thể tin vào tương lai khi mà hiện tại chẳng sáng sủa gì ? Và nếu ngay bản thân mình mà còn chưa tin mình thì lấy đâu ra việc phải tin vào người khác ?

superkate
19-04-2003, 10:06
Mình cũng đã đi làm chỉ vì ở nhà học bài hoài cũng buồn, muốn đi làm để có thêm kinh nghiệm, mình làm công việc bán hàng. Thoạt đầu mình nghĩ nó là công việc nhàn hạ và dễ làm, nhưng làm rồi mới biết, loại khách nào mình cũng phải chiều, mặc dù mình o ưa người ta 1 chút nào, mình cũng phải cười tươi. Nhưng mấy chị làm chung với mình, có lẽ đã quen nên cũng chẳng vấn đề gì cả. Làm được thời gian thì mình lại o sắp xếp được giờ giấc giữa học và làm, mình đành phải nghĩ, mình cảm thấy rất tiếc. Mình không biết sao có nhiều người đi làm cả ngày mà vẫn học tốt trong trường, giờ nghĩ ở nhà mình lại cảm thấy mình vô dụng và lãng phí thời gian wá mình chẳng biết phải làm sao nữa. Mặc dù nhà mình o thiếu thốn nhưng mình vẫn muốn tự đi làm kiếm ra tiền, nhưng kiếm được công ciệc hợp với giờ giấc thật là khó!!

unlucky555
20-04-2003, 09:53
Tui làm việc cho một boss chảng có tý ty kiến thức nào về tin nhưng luôn nói đến giải pháp và hệ điều hành hi`hi`
đau đầu lắm mình từ 8 giờ sáng đến 23 giờ quả là rất mệt mỏi . chảng bao giờ có ngày nghỉ trừ khi cúp điện thôi. Đến bây giờ thì mình cảm nhận được đồng tiền quả là khó kiếm hi`hi` thế nhưng bạn gái mà thích thú với cái gì thì hi`hi` lại di tong tháng lương ngay để người yêu được vui . Cũng may lúc này tui đang mồ côi người yêu chứ nếu không lại điệp khúc muôn thua mẹ ơi coi hết tiền

bluespring81
20-04-2003, 15:28
Chào các bạn,
Thấy các bạn nói về đề tài này cũng hay hay nên tui tham gia cho vui. Tui thì cũng sắp phải đi làm thực sự, vì hè này tui sẽ tốt nghiệp DH. Nói là sắp đi làm thực sự vì trước giờ tui chỉ làm ở nhà thôi. Tui viết báo và làm cộng tác viên cho 1 công ty dich thuật. Nói chung công việc của tui ko phải đụng chạm nhiều, và đó cũng là điều tui thích. Vì thấy mấy bạn nói đi làm "đụng chạm" tùm lum nghe thấy oải quá! Nhưng chắc rồi tui cũng sẽ phải như mấy bạn thôi. ;-) Tuy nhiên tui nghĩ rằng nếu trong lòng mình luôn lạc quan và có tinh thần "đơn giản hóa" thì mọi chuyện dù có nghiêm trọng đến đâu thì cũng sẽ giảm đi nhiều á! Các bạn có đồng ý ko?
Rất vui được trao đổi cùng các bạn!
Thân!

uyentttu
23-04-2003, 23:57
Theo uyentttu thì đi làm rất dễ , không đi làm mới chán . Theo kinh nghiệm của uyentttu thì mới đầu nếu các bạn được làm việc ở một môi trường tốt tgì bạn thật là may mắn , vì nếu bạn vượt qua được ngưỡng cữa này thì mọi công việc sau này đối với bạn chỉ là thời gian thôi .

Uyentttu đã đi làm khi còn đại học , khi đó gia đình không cho uyentttu đi làm , vì không cần thiết , nhưng uyentttu cảm thấy rằng công việc không tốn nhiều thời gian và công sức , và khi ra trường uyentttu đã có một công việc mà thực sự là một môi trường rèn luyện khả năng chịu được áp lực cao .Công việc ở đó luôn làm cho uyentttu stress , nhưng có lẽ sau những lần như vậy thì uyêntttu đã đứng vững được.

Sau một thời gian đi làm thì bây giờ công việc không còn là một vấn đề khó khăn nữa .

Điều quan trọng nhất để đạt đến thành công trong công việc là : bạn phải tạo niềm tin cho người khác . thật là khổ khi bạn được giao cộng việc mà chính người đó lại không tin tưởng bạn ....

Nếu các bạn đã tạo được niềm tin cho chính bạn thì bạn có thể điều khiển công việc theo ý của bạn .

Và không có gì đáng sợ hơn nếu bạn không biết mà không hỏi , nhưng phải cân nhắc trước khi hỏi , chứ không phải bất kì câu nào bạn cũng hỏi người khác .

Và điều quan trọng tiếp theo là bạn phải đương đầu với công việc , không sợ khó , và phải là người có trách nhiệm với cộng việc....

uyentttu đã đi làm nhiều năm rồi , và cũng có kinh nghiệm phỏng vấn nhiều người .... các bạn có thể hỏi uyentttu nếu các bạn có thắc mắc nhé ....

" Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền "

TRAN-TRI
28-04-2003, 10:51
Hãy lạc quan và phải tự tin vào bản thân mình nhé! Hy vọng rằng mọi điều tốt đẹp đang chờ đón bạn ở phía trước, đừng chán nãn nữa nha! Chừng nào muốn lấy chồng thì nhớ liên lạc với mình nhé! sẽ giới thiệu cho...

tronghau
01-05-2003, 22:43
nhưng đồng tiền có thể đánh đổi được danh dự và lòng tự trọng của một con người không....chắc có lẽ mọi người đều không chấp nhận sống trong một hoàn cảnh như vậy .. .nhưng thực tế thì lại có những chuyện mình không muồn nhưng .....bắt buộc phải làm đó bạn à..

fugacar
21-05-2003, 10:45
Chảo các bạn, fugacar rất cảm ơn các bạn đã cùng nhau chia sẻ những ý kiến của mình. Dù sao thì cuộc sống này vẫn dạy cho chúng mình nhiều bài học "thực tế" phũ phàng hơn..hihihi...
Khi mình đi làm, mình đã xác định lả sẽ không có điều gì làm cản bước đi của mình. Nhưng rồi thực tế khi va chạm đã làm mình nhìn cuộc đời này một cách "tối tăm" hơn.:.(

TongNghien
28-05-2003, 13:04
Xin phép các bạn cho TongNghien hơi lạc đề một chút. Tại sao ngày xưa các ông tướng, ông quan thích chơi cờ ? Theo mình nghĩ thì họ mượn cờ để tìm lối giải thoát cho những gút mắc, rối rắm trong tư tưởng. Ví dụ, một cuộc cờ nào đó có thể giông giống với tình cảnh họ hiện tại, một nước cờ đúng có thể giúp họ tìm thấy cách giải quyết vấn đề. Mình nghĩ rằng trong cuộc sống chúng ta cũng vậy, nếu chúng ta biết luân chuyển góc nhìn một cách linh động đối với vấn đề thì có lẽ chúng ta sẽ có được cách thức giải quyết (nếu không thì chí ít chúng ta cũng thoát khỏi tầm khống chế của nó :D )
Bản thân TongNghien chưa độc lập công việc nhưng thường phụ giúp công việc của gia đình nhiều năm rồi. Thường khi phát sinh một vấn đề nào đấy thì cá nhân TongNghien lại tìm cách giải quyết nó trước rồi mới tìm hiểu nguyên nhân sau, nhưng về lâu dài thì mới nhận ra rằng phải biết linh động xử lý. Trong những trường hợp đặc biệt, buộc phải làm những việc mà không phù hợp với quan điểm của mình nhưng cũng phải làm. Nhưng làm không phải vì quyền lợi riêng mà vì để giải quyết được vấn đề chung, vấn đề lớn hơn. Tuy vậy, đến bây giờ mình vẫn dám "ngẩng đầu" khi ra đường vì những việc mà mình đã làm vẫn không trái với lập trường của mình.
Có lẽ theo nhiều người nghĩ thì quan trọng nhất đối với chúng ta chính là lập trường - quan điểm sống, nhưng theo tôi thì sự tự tin mới là quan trọng nhất. Lập trường của bạn có thể thay đổi nhưng sự tự tin thì không được.
Bạn kitty_ngoctam cho rằng hoàn cảnh hiện tại của chúng ta không sáng sủa thì làm thế nào để tin vào tương lai ? Nhiều người cũng nghĩ như vậy và cho rằng họ không có tự tin đối mặt với cuộc sống. Nhưng đó đã chính là sự tự tin của họ rồi. Chỉ có điều niềm tin đó đặt không đúng vị trí mà thôi. Những gì chúng ta nghĩ đến thì đó chính là sự tự tin. Vậy tại sao ta không đặt nó ở chỗ khác ?
Đành rằng thực tế xã hội mà chúng ta sống nhiều điều xấu xa quá, nhưng không có nghĩa là tất cả. TongNghien cũng đã từng đặt niềm tin lầm chỗ, cũng đã biết mùi vị của "hậu quả" (nhưng may mắn là chưa bị trảm thủ :D ) và sau đó đặt niềm tin của mình vào những chỗ khác. Vậy thôi.
Bạn fugacar thấy rằng cuộc đời này "tối tăm" hơn. Điều đó theo mình là đúng. Có va chạm cuộc sống nhiều, người ta mới nhận rõ hơn cuộc sống. Nhưng đó không phải là vấn đề chính, cái chính là bạn có còn cho rằng "không gì có thể cản bước bạn" nữa không ? Bạn có còn giữ được niềm tin ở đúng vị trí cũ hay không. Chị Uyen_tttu dẫn chứng một câu thành ngữ rất đúng "Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền".
Bạn tronghau thân mến. Vấn đề mà bạn đề cập cũng là vấn đề mà TongNghien trăn trở cũng nhiều ...năm rồi (không biết có còn ai giống mình nữa không :D ) Theo tôi nghĩ thì cách giải quyết phụ thuộc vào lập trường của bạn. Nếu chúng ta chọn con đường nào thì hãy đi theo con đường đó. Nhưng dù chúng ta đi con đường nào thì cũng hãy tự tin và lạc quan. Nếu không thì chúng ta sẽ "die on sugar" :D
Thân chào mọi người.

superkate
28-05-2003, 14:53
Mình rất tán đồng với ý kiến của anh TongNghien, mình cũng cảm thấy nếu cuộc sống cứ bằng phẳng thì con người không thể nào khá hơn được,chỉ có gian khổ mới trui rèn được con người trở nên mạnh mẽ hơn và mình nghĩ ai cũng biết được điều này nhưng có vượt qua được những khó khăn đó không thì lại tùy vào sự mạnh mẽ của mỗi người.Em đã đọc rất nhiều bài anh Tongnghien viết em cảm thấy anh rất chững chạc,em có thể làm quen với anh được không? Anh ở đâu vậy?Hà Nội hay HCM?

conrongchaua
28-05-2003, 16:35
tôi rất thông cảm đối với những gì mà bạn fugaca đã trải qua. mặc dù tôi sinh ra và lớn lên không được tốt như bạn và cũng có nhiều định kiến với cuộc sống nhưng tôi nhận thấy rằng mặc dù tôi với bạn có nhiều thứ khác nhau nhưng vẫn có một điểm chung đó là lòng tự trọng của một công dân. nhưng bạn ạ! tôi thiết nghĩ nếu tâm mình trong sạch thì ở bất cứ đâu trong thế giới tối tăm của sự nghi kỵ bạn vẫn thấy được những điều hạnh phúc sẻ chia từ những tấm lòng như bạn.
Tôi đã từng tham dự một lớp tập huấn về tư cách và cư xử của các Lãnh đạo đối với cộng đồng và người ta nói rằng:
"Thà dốt 5 phút còn hơn ngu cả đời
Thà dốt trước một vài người còn hơn ngu trước thiên hạ"
"Bình tĩnh, tự tin và khôn ngoan để vượt qua tất cả là yếu tố quan trọng của một người sắp bước vào sự thành công.
Tôi hi vọng bạn đủ tự tin để bước vào đời với sự lạc quan, tin tưởng vào một tương lai tươi sáng hơn.

ericnguyen
29-05-2003, 14:51
Ví thử đường đời bằng phẳng cả
Anh hùng hào kiệt có hơn ai

Henry2003_novice
16-06-2003, 03:02
Tôi củng là sinh viên đang đi học đây, tui có ý định đi làm để lấy kinh nghiệm nè, nhưng nghe các bạn mô tả sao tui thấy ớn quá trời luôn.
Cuộc sống không đơn giản như chúng ta nghỉ hồi còn nhỏ chỉ là lớn lên đi làm rồi cưới vợ là xong chuyện đâu, trong cuộc sống mà không va chạm thì không phải là cuộc sống đâu. Nhiều khi tôi cũng thấy nản lòng lắm nhưng nản lòng thì cũng chẳng thay đổi được gì. Nếu vậy tại sao chúng ta hãy tìm một thứ gì đó giúp chúng ta quên đi cái làm chúng ta nản lòng. Hồi nhỏ tui cung đi làm nhưng cho người hàng xóm, lúc đó tôi chỉ có thể đẩy xe ba gác mà thôi, hằng ngày tôi chỉ có được 5000 đồng. Nhưng một hôm tôi kéo xe ba gác với người hàng xóm thì tui làm cho cái bàn đạp bị gãy, thế là tui lại bị chưởi quá trời luôn, thế là hôm đó tui quyết tâm không thèm lấy tiền công và về nhà, tui nghỉ thế là xong chuyện (do tui có cái tính tự cao và sỉ diện lắm). Nhưng bây giờ nghĩ lại minh cũng ngu.

yuna_admirer
18-06-2003, 23:35
Thế các bạn có ai nghĩ đến ngoài việc tham gia các lớp học chuyên ngành của mình, cũng nên tham gia học các lớp - được gọi là softskill chưa ? từ 50-80% công việc của bạn thường nằm trong các softskill đó. Softskill chính là điều mà đa số khá nhiều sinh viên ra trường, thậm chí người đã đi làm thường thiếu.

SoftSkill bao gồm : Từ khả năng truyền đạt, nói chuyện rỏ ràng, huyết phục, đến cả luyện giọng nói "truyền cảm" nửa. Rồi còn là tính kỷ luật công việc, tính chuyên nghiệp của cổng việc bạn đang theo, học các lúc nào cũng giử tinh thần làm việc cao nhất mặc dù đang chán, các quan hệ với các đồng nghiệp (nam # nử), với sếp với nhân viên (nếu có). Cách làm report, viết báo cáo, viết đề xuất, khả năng sắp sếp công việc.v.v. thậm chí đến cả viết một cái CV cho mình như thế nào cho ấn tượng nửa.

Hiện tại thì các cơ quan Head Hun chuyên lo phần này, để được một cơ quan HeadHun chú ý thì ngoài các kỷ năng ra, bạn còn phải thể hiện những phẩm chất "tiềm tàng" trên , người ta mới mạnh dạng đầu tư được.

Nếu là một nhà tuyển dụng , tui không bao giờ tuyển một người mà ăn nói ấp úng, trừ khi khả năng chuyên môn của anh ta thật cần thiết cho công ty.
Nếu là một người xin việc, tui cũng chẳng bao giờ đi xin việc khi mình không đủ tự tin, còn tâm lý "sợ" rớt.

yuna_admirer
18-06-2003, 23:38
Và nếu có tuyển thư ký, chắc phải tuyển có nào giỏi tiếng Việt để sửa lổi chính tả cho mình quá hihihih

duydq
20-06-2003, 15:38
Hehe,
Sao yuna ác thế. Tui chưa hình dung được người đó sẽ ra sao. Cưới vợ đi em, nó sửa lỗi chính tả cho.

Đi làm chỉ mong sao gặp 1 người sếp good. Yuna có lẽ do gặp một người như vậy nên thấy lạc quan lắm.

yuna_admirer
21-06-2003, 01:07
Right.

Sếp mình vừa là sếp mà giống như là anh trai vậy. He học ở nước ngoài về, tác phong cực kỳ chuyên nghiệp, dù hơi nóng tính nhưng mà lại dể gần, chịu "chỉ" :D. Buồn buồn lại dẩn đi en KFC. Đến giờ nghĩ làm, cái tiết nhất chính là hỏng được làm với sếp nửa thôi.

Huhuhu

last-signal
27-06-2003, 04:25
tui cũng chả dzui dzẻ gì , hom ni giờ lunch , wa nhà thèng Boss en , nó làm món en Bò Đào Nha , ngonnnnnnnnnn thịt là ngonnnnnnnnnnnnn . nhưng cái giá phải chả thật là chán, hix .... phải kài Service Pack 3 lên 1 đống máy , gòi sao đó phải Update toàn bộ :.( :.( :.( , hix .... ngòi gục lên gục xuống cũng chưa xong :evil: :.( :.( , trong khi lại khong được làm ảnh hưởng công dziệc người khác :confused: , hix ... lần seo hong dám we nhà ỏng en nữa :.( :.( :.( , ra ngoài đường kắn xúc xích hay hơn :.( :.( :.(

Lord_of_monsters
30-06-2003, 16:41
đi làm thui khôg đi giết ngwười đâu mà lo cơ chứ, tui đi làm mệt nhưng vui vô cùng chứ ở nhà chán quá kôg chịu được, các bạn làm có bị xếp chới không, tui á không đâu, thỉnh thoảng chơi xếp ngất luôn héc

vanlang
09-07-2003, 19:08
cha này ác thiệt .. chơi lại cả xếp của mình lun hả

lunar
09-07-2003, 20:25
thực ra mình thấy đi làm cũng có cái khó của nó .thực ra mình đã từng đi làm .cũng như yuna mình đi làm để lấy kinh nghiệm ,nhưng mình thấy ,nếu mình cố gắng thì mọi chuyện sẽ tốt cả thôi ,nói thật lúc mình cũng nản lắm nhưng mình cố gắng .nhiều lúc bị sếp la những cái vô lý mình tức lắm nhưng khi suy nghĩ lại mình phải cố gắng nhịn và nói lại sau va rèn luyện tính chui đựng và kiên nhẫn .mình bầy giờ cũng hiểu được giá trị đồng tiền khi kiếm được thì khó như thế nào nên mình cũng có cách sài hợp lý hơn

XI_TRUM
13-07-2003, 22:56
Các u nói thịt hay, mình cũng đã đi làm gùi, quả thật ngoài đời còn nhìu điều mà mình hong bít, khi còn ngồi ghế giảng đường vui chơi cười nói thật vui vẻ hồn nhiên, không ai ganh tị ai và cùng giúp đỡ nhau học tập. Khi ra đi làm thì lại khác, mọi thứ .... TRUM hi vọng sẽ có thêm nhìu bạn mới để cùng nhau học tập và phấn đấu, giúp đỡ nhau.

-----------------------------------------------------------
Email : phuongdq@genpacific.com.vn; phuongnet@gmx.net
Mobile : 0908476657

duythanhmt
28-08-2003, 21:46
Các bạn đều nói đúng cả . Đi làm tuy cực mà vui . Chứ đi học mà không chịu làm -> ở nhà ngủ xướng hơn .

DeepBlue
29-08-2003, 09:53
Bạn Bach nói rất đúng, kể từ khi mình đi làm mình mới biết rằng trước đây sao mình vô tâm và hơi có ác cảm với những bạn đi làm tiếp thị vô cùng. Nhưng bây giờ mình càng thấm thía hết mọi vất vả của những bạn đó. Công việc của mình chỉ là nghiên cứu lấy ý kiến của người tiêu dùng mà còn bị xua đuổi như thế, huống hồ chi công việc của các bạn tiếp thị là phải bán được sản phẩm. Từ khi đi làm mình đã nhìn cuộc sống này với một cách nhìn khác, không còn hời hợt, nhưng thực sự những mọi điều không tốt đẹp như những gì mình nghĩ trước đây.

Chào bạn,

Tôi theo dõi từ đầu cho tới đây và chợt nhận ra rằng bạn đã thay đổi được suy nghĩ của mình. Thật tuyệt khi bạn làm được điều đó.
Tôi có cái này tặng bạn, hy vọng là không thừa.

hiepvtkt
02-09-2003, 18:22
tui thì co suy nghĩ như vầy nè:
tui cản thấy đi làm là 1 điều tốt nhưng tùy hoàn cảnh và điều kiện của từng người mà có thể vừa học vừa làm hoặc nếu có điều kiện và còn trẻ thì mình phải tập trung vào học để tích lũy kiến thức càng nhiều càng tốt, thử nghĩ xem nếu thời gian đi học của 1 người có điều kiện mà chiếm hết thời gian của người đó thì làm sao người đó đi làm được. Vì vậy tui nghĩ rằng tùy từng điều kiện của từng người và hoàn cảnh cùng với độ tuổi của họ mà có thể đi làm hay học tiếp chứ ko nên nói rằng "đi học mà ko đi làm thì ở nhà ngủ sướng hơn"

remi
11-09-2003, 10:22
doc bai cua cac ban minh moi biet the nao la di lam thuc su. minh cung da tung di lam roi, nhung ma chi lam co 1 thang thoi la minh da nghi roi, vi ...met qua. minh chua bi va cham nhu cac ban, vay ma minh da nan chi roi, minh kem that phai ko? thuc ra minh rat thich di lam tiep thi day, minh nghe noi lam vat va nhung co vat va thi minh moi truong thanh len duoc, minh rat mong la nhu vay. minh cung dang dinh xin di lam tiep thi, cac ban co kinh nghiem gi chi cho minh nhe

remi
11-09-2003, 10:26
ban fugacar hay co gang len nhe, chi can ban nghi rang ban dang lam mot cong viec tot, ban dang co gang het minh thi ban se tim duoc niem vui trong cong viec ma. hon nua theo minh thi di lam tiep thi dau chi co noi buon ma con co rat nhieu niem vui nua . ban hay lay niem vui do lam dong luc cho minh vuot qua nhung kho khan nhe.

dangkhoapham
30-03-2004, 14:41
minh cung dang can viec lam
hien nay minh dang hoc o NIIT chuyen ve lap trinh mong co mot viec lam de ho tro them kien thuc cho minh mong may u giup do cam on
minh co biet ve asp,jsp,php,sql,vb,c++,javascript,
dangkhoapham@yahoo.com
dd:9092791 gap khoa

cmivn
03-04-2004, 18:35
không có gì phải ngượng khi mình tự đi làm để kiếm ra tiền phục vụ cho bản thân , mặc dù mình có kiếm được nhiều hay ít miễn là việc lam chân chính . lao động là vinh quang mà. Mình sẽ tự hào với mọi người là tiền mà mình đang tiêu là tiền do chính mình làm ra.

TongNghien
04-04-2004, 22:40
Vì mục tiêu của bạn cao hơn người khác, nên con đường bạn đi xa hơn người khác.
Và vì để đạt được mục tiêu đã đề ra mà bạn buộc phải đánh mất đi nhiều thứ.
Hỡi ôi,...

Chỉ có một niềm tin mãnh liệt trong tim, liệu đã đủ chăng ?
Liệu với con đường mà bạn chọn có đưa được bạn đến với mục tiêu ? Mọi thứ vẫn đang xa vời và đầy rủi ro...

Trăm năm đốt đuốc tìm tri kỷ
Chỉ thấy bồng bềnh một đám mây...

Khi mà bao nhọc nhằn và bộn bề của cuộc sống còn vây bủa lấy ta, có một người biết lắng nghe những thì thầm của trái tim là một điều hạnh phúc, có một người sẻ chia và định hướng cho ta cũng là một điều hạnh phúc, có một người vì ta mà chấp nhận hy sinh thì...

Cuộc sống đã cho bạn nhiều thứ. Gia đình, người thân đã cho bạn nhiều thứ. Và bao giờ bạn sẽ trở thành một người có thể cho ?

Không phải mọi chí nguyện đều thành công. Không phải mọi hy sinh đều được đáp đền. Nhưng niềm tin và thời gian có thể làm phôi phai mọi thứ. Chỉ có món nợ cuộc đời là còn đọng trong tim.

Hãy cố làm một người tốt dù có thể bạn không thành công.
Bạn sẽ nhận được từ cuộc sống và xã hội những món quà hạnh phúc.

Và, hãy giữ chặt một niềm tin
Ở trong tận cùng của bạn
Rằng, cuộc đời không chỉ có màu đen...

sear_2
13-04-2004, 00:42
các bạn à !cuộc đời này không như ý mình muốn đâu ,nó rất là phức tạp .Thế nên khi hòa nhập vào xã hội này ta phải năng động để tránh những tổn hại cần thiết ,có khi nó còn là một kỉ niệm mà mãi sau này ta vẫn còn thấm thía.

C100
24-06-2004, 16:29
Tôi đi làm...không công mà còn bị chửi nữa nè...có sao đâu :) lạc quan + phớt lờ đi !

tieubao
24-06-2004, 19:28
Trời ơi! Đúng là con gái bọn mình giống nhau hết mức luôn.
Bắt tay cái nào...........

Hông biết đi lèm được bao nhiu tiền, kéo nhau đi en chè, en phở...Người thì đi nhậu. Hông biết còn tiền nào để phụ cha mẹ....

hoaxauxi
24-06-2004, 20:55
Ne tieubao, sao lại nói xấu phái nữ thế ! Tụi tui đi làm mệt muốn chít luôn, chịu quá nhìu áp lực nè

tieubao
25-06-2004, 06:02
heheh...tui đâu có nói sấu ai đâu...tui chỉ thấy mấy bà con gái en hèng dữ wé thui. Đi làm cực khỗ thì phải để dành tiền chứ. Tui cũng đi lèm nè, cũng chịu khổ nè...nhưng tui củng để dành tiền dzậy - có điều là để dành tiền gọi điện cho người iu.... :)

babylearnit
25-06-2004, 07:22
Tui thì khác đi làm đề có tiền trẻ nợ - Ơ-dzô này nó lèm tui khốn đốn!!
Nói chung đi làm nhiều việc cho làm lém nhưng mè,đôi lúc công tử đi lèm,hơi cực...hichic
Với lại đi làm baby cảm thấy nên gạt bỏ "tự ái" ...nhiều bạn bi giờ tụ ái dzữ lém,nhất là dân thành phố : "mình mà làm việc đó hẻ!! Ko xứng,lương gì thấy chán!!"

freewarez
25-06-2004, 07:28
đúng rồi! Người ta bây H thích hưởng thụ hơn là lao động và rất lười.

lina
25-06-2004, 08:42
hưởng thụ thì ai cũng muốn, nhưng lina thấy đó là một trong những nguyên nhân làm con ngườn ngày nay yếu đuối hơn và nhiều bịnh tật hơn đó, mình không muốn các bạn thế đâu...

BacNinhOnline
25-06-2004, 08:46
đúng con người ngày nay yếu đuối hơn, bệnh tật hơn , ủy mị hơn.
Và tôi khuyên mọi người nên vào rừng sống cho nó khỏe hơn , mạnh mẽ hơn ^_^

uniz
25-06-2004, 13:37
chà mọi người thấy kô,sau cơn mưa trời lại sáng,trang 1 trang 2 thấy mọi ng đều rất bi quan,nhưng đến trang 4 thì mọi ng đã có thể thấy thanh thản hơn rồi fải kô?Quả thật,có gút mắc mà có ng đồng cảm thì kô còn gì tốt hơn.
Hay là mọi ng tự giới thiệu mình đi
Nguyễn Tiến Đạt
SV năm 3 Khoa Thương Mại Du lịch ĐHKT TPHCM.
Vẫn còn nằm dài ở nhà,suốt ngày chỉ ăn chơi thôi.Hè này ai có việc gì cho mình làm kô,ớ lên 1 tiếng nhé

nghean37
07-07-2004, 15:26
cuộc đời có phải lúc nào cũng ngồi trên ghế nhà trường đâu you, học ở trường là một phần học trường đời là cả cuộc đời phải học, không có ai muốn mình ẩn nấp trong vỏ ốc suốt đời này cả, mình hi vọng bạn cũng có ý nghĩ như mình là không muốn ở trong mai rùa, mà thoát khỏi mai rùa, vỏ ốc là phải chịu sự nguy hiểm rồi đó