nobitavietnam
08-04-2007, 15:31
Lâu lắm rồi không đi xem phim với vợ. Thế là quyết định Chủ nhật này sẽ đi xem phim. Nhưng chuyện sắp kể dưới đây không phải là kể về chuyện xem phim, mà là chuyện uống café.
Sau khi ăn sáng xong chạy tới Galaxy thì mới biết là 10h40 mới có phim mình muốn coi. Thế là quyết định đi uống café rồi quay lại xem phim sau. Chạy vòng vòng vài con đường rồi mà vẫn chưa biết nên vào quán nào uống. Chạy tới Trương Định thì nhớ ở đường này có quán gì gì đó cũng to lắm. À, là quán Ân Nam, mấy năm trước có lần offline với nhóm bạn ở ddth.com một lần rồi. Đợt đó là nhân dịp ku Ghost1982 vào Nam chơi. Nhớ lần đó phục vụ ở đây cũng được lắm, thế là đưa vợ tới đó luôn.
Tới quán, gửi xe xong đâu đấy thì chui vào quán, 2 đứa chọn chổ ngồi. Ngồi. Ngồi đợi 15 phút mà chả thấy ai tới đưa menu để chọn món nước cả. Hiz, thôi thì không ai hỏi thì mình tự kêu vậy. Í ới một hồi thì cũng có anh bồi tới. Như thường lệ: "Cho một café đá và một café sữa đá nha anh." Kêu nước xong hai đứa ngồi "tám" với nhau một hồi, nhìn lên bàn thì mới nhớ là mình chưa có nước. Hiz, thôi kệ, chắc tại hôm nay Chủ Nhật nên quán đông, phục vụ không kịp.
Không có café thì đợi được, nhưng cơn thèm thuốc thì... Lúc nãy mình có xin anh bồi cái hộp quẹt, nhưng cũng chả thấy đâu.
Thấy có anh bồi khác đứng gần đó thì mình mở lời xin cái hộp quẹt. Anh ấy "dạ anh đợi chút nhé". Đi vào trong một hồi anh ấy bưng khay nước ra, trong lòng mừng thầm "khà khà, có nước, có lửa rồi. Mừng quá!". Nhưng anh ta lại đi ngang qua bàn nhưng không dừng ở bàn mình. Mừng hụt !
Một lúc sau thì có một anh bồi khác mang khay nước ra. May quá, dừng ở bàn của mình. Có nước rồi. Nhưng lại không có lửa. Hỏi thì anh ấy nói "dạ đợi em chút nha". Ừ thì đợi chứ biết sao giờ.
Trong khi đợi thì nhấm nháp ly café vậy. Hiz, lần đầu tiên mình uống ly café... chua đến vậy. Không biết ở đây bán café loại nào nữa. Chua quá. Không uống nữa. Uống trà đá.
Vẫn không có lửa. Cáu rồi. Tự tới quầy xin lửa vậy. Bước tới gần quầy, gặp được một anh nào mặc khác đồng phục của nhân viên phục vụ, chắc là anh quản lý. Anh í chặn lại và hỏi "Anh cần gì không anh?" . "Dạ anh cho em mượn hộp quẹt ạ!" . "OK. Anh ngồi bàn kia phải không? Anh cứ lại chổ em sẽ mang lại." . "OK. Cảm ơn anh!".
Về chổ ngồi và nhìn theo anh quản lý đó. Hình như mới đó mà anh ấy quên mình cần hộp quẹt rồi. Thấy đi tới chổ này, chổ nọ nhưng không thấy có hộp quẹt.
Cáu quá rồi. Café uống không được. Không có lửa để có khói. Ngồi đây chi nữa !!! "Em ơi, tính tiền dùm anh!!" Cô nhân viên phục vụ nhìn trên bàn thấy 2 ly café còn nguyên mà lại kêu tính tiền thì tưởng mình đùa. Đứng cười cười mà không chịu tới quầy lấy phiếu tính tiền. Vợ cũng cáu "Em nói thật chứ không đùa đâu!!!" Thế là lúc đó cô này mới chịu đi lấy phiếu tính tiền. Nhưng mắt thì liếc liếc về phía bàn của mình và chỉ trỏ với cô nhân viên khác.
Lúc này thì anh quản lý mới "đi ngang" qua bàn của mình. Nhìn thấy mình thì anh ta giật mình. Chắc là nhớ mình đang đợi hộp quẹt. Móc túi áo ra cái quẹt ga và nói "Nãy giờ em quên, để em mồi cho anh" . "Dạ thôi anh, em kêu tính tiền rồi anh" " Thôi anh cứ để em mồi thuốc cho anh" . "Thôi, em hết muốn hút rồi anh ơi. Cảm ơn anh" . "Dạ!"
Anh ấy quay đi và một lúc sau có người mang tới cho mình một hộp quẹt diêm. 1 phút sau thì có phiếu tính tiền. 42 nghìn cho 2 ly café còn nguyên. Tính tiền xong đi ra. Ra bãi giữ xe thì anh nhân viên giữ xe nói mình ở bên ngoài đợi dắt xe ra. Khi giao xe cho mình thì cứ đứng xớ rớ đó chưa chịu đi mặc dù mình đã đưa thẻ xe rồi. Hòi "Còn gì không anh?" "Dạ anh cho tiền xe!". Nhìn trước mặt mình là 2 cái bảng có dòng chữ "GIỮ XE MIỄN PHÍ". Hỏi lại anh ấy là "tiền xe bao nhiêu vậy?" . "Anh cứ đưa tiền lẽ cũng được ạ" . Tờ 5 nghìn có được coi là tiền lẽ không nhỉ!!? Móc túi thì thấy có 2 nghìn. Đưa cho anh ấy mà trong đầu cứ có câu hỏi Ân Nam quản lý nhân viên kiểu gì thế nhỉ!?
Quán ngày càng phát triển thì hình như chủ quán quên mất khâu quản lý nhân viên thì phải.
Nhìn đồng hồ vẫn chưa tới giờ chiếu phim. Còn 30 phút nữa. Thôi thì tới rạp mua vé rồi ngồi đợi luôn. Café kiểu này chán quá.
Một ngày Chủ nhật muốn relax với vợ mà lại bắt đầu như thế đấy.
Chán quá xem phim xong về lên post nhiều chuyện với mọi người chơi.
Xem phim gì à? GHOST RIDER. Ai có bạn gái hay bạn trai gì đấy thì rủ nhau đi xem đi. Hay lắm ;)
Nguồn: http://www.minhtrung.net/viet-nhanh/cafe-ngay-chu-nhat.aspx
Sau khi ăn sáng xong chạy tới Galaxy thì mới biết là 10h40 mới có phim mình muốn coi. Thế là quyết định đi uống café rồi quay lại xem phim sau. Chạy vòng vòng vài con đường rồi mà vẫn chưa biết nên vào quán nào uống. Chạy tới Trương Định thì nhớ ở đường này có quán gì gì đó cũng to lắm. À, là quán Ân Nam, mấy năm trước có lần offline với nhóm bạn ở ddth.com một lần rồi. Đợt đó là nhân dịp ku Ghost1982 vào Nam chơi. Nhớ lần đó phục vụ ở đây cũng được lắm, thế là đưa vợ tới đó luôn.
Tới quán, gửi xe xong đâu đấy thì chui vào quán, 2 đứa chọn chổ ngồi. Ngồi. Ngồi đợi 15 phút mà chả thấy ai tới đưa menu để chọn món nước cả. Hiz, thôi thì không ai hỏi thì mình tự kêu vậy. Í ới một hồi thì cũng có anh bồi tới. Như thường lệ: "Cho một café đá và một café sữa đá nha anh." Kêu nước xong hai đứa ngồi "tám" với nhau một hồi, nhìn lên bàn thì mới nhớ là mình chưa có nước. Hiz, thôi kệ, chắc tại hôm nay Chủ Nhật nên quán đông, phục vụ không kịp.
Không có café thì đợi được, nhưng cơn thèm thuốc thì... Lúc nãy mình có xin anh bồi cái hộp quẹt, nhưng cũng chả thấy đâu.
Thấy có anh bồi khác đứng gần đó thì mình mở lời xin cái hộp quẹt. Anh ấy "dạ anh đợi chút nhé". Đi vào trong một hồi anh ấy bưng khay nước ra, trong lòng mừng thầm "khà khà, có nước, có lửa rồi. Mừng quá!". Nhưng anh ta lại đi ngang qua bàn nhưng không dừng ở bàn mình. Mừng hụt !
Một lúc sau thì có một anh bồi khác mang khay nước ra. May quá, dừng ở bàn của mình. Có nước rồi. Nhưng lại không có lửa. Hỏi thì anh ấy nói "dạ đợi em chút nha". Ừ thì đợi chứ biết sao giờ.
Trong khi đợi thì nhấm nháp ly café vậy. Hiz, lần đầu tiên mình uống ly café... chua đến vậy. Không biết ở đây bán café loại nào nữa. Chua quá. Không uống nữa. Uống trà đá.
Vẫn không có lửa. Cáu rồi. Tự tới quầy xin lửa vậy. Bước tới gần quầy, gặp được một anh nào mặc khác đồng phục của nhân viên phục vụ, chắc là anh quản lý. Anh í chặn lại và hỏi "Anh cần gì không anh?" . "Dạ anh cho em mượn hộp quẹt ạ!" . "OK. Anh ngồi bàn kia phải không? Anh cứ lại chổ em sẽ mang lại." . "OK. Cảm ơn anh!".
Về chổ ngồi và nhìn theo anh quản lý đó. Hình như mới đó mà anh ấy quên mình cần hộp quẹt rồi. Thấy đi tới chổ này, chổ nọ nhưng không thấy có hộp quẹt.
Cáu quá rồi. Café uống không được. Không có lửa để có khói. Ngồi đây chi nữa !!! "Em ơi, tính tiền dùm anh!!" Cô nhân viên phục vụ nhìn trên bàn thấy 2 ly café còn nguyên mà lại kêu tính tiền thì tưởng mình đùa. Đứng cười cười mà không chịu tới quầy lấy phiếu tính tiền. Vợ cũng cáu "Em nói thật chứ không đùa đâu!!!" Thế là lúc đó cô này mới chịu đi lấy phiếu tính tiền. Nhưng mắt thì liếc liếc về phía bàn của mình và chỉ trỏ với cô nhân viên khác.
Lúc này thì anh quản lý mới "đi ngang" qua bàn của mình. Nhìn thấy mình thì anh ta giật mình. Chắc là nhớ mình đang đợi hộp quẹt. Móc túi áo ra cái quẹt ga và nói "Nãy giờ em quên, để em mồi cho anh" . "Dạ thôi anh, em kêu tính tiền rồi anh" " Thôi anh cứ để em mồi thuốc cho anh" . "Thôi, em hết muốn hút rồi anh ơi. Cảm ơn anh" . "Dạ!"
Anh ấy quay đi và một lúc sau có người mang tới cho mình một hộp quẹt diêm. 1 phút sau thì có phiếu tính tiền. 42 nghìn cho 2 ly café còn nguyên. Tính tiền xong đi ra. Ra bãi giữ xe thì anh nhân viên giữ xe nói mình ở bên ngoài đợi dắt xe ra. Khi giao xe cho mình thì cứ đứng xớ rớ đó chưa chịu đi mặc dù mình đã đưa thẻ xe rồi. Hòi "Còn gì không anh?" "Dạ anh cho tiền xe!". Nhìn trước mặt mình là 2 cái bảng có dòng chữ "GIỮ XE MIỄN PHÍ". Hỏi lại anh ấy là "tiền xe bao nhiêu vậy?" . "Anh cứ đưa tiền lẽ cũng được ạ" . Tờ 5 nghìn có được coi là tiền lẽ không nhỉ!!? Móc túi thì thấy có 2 nghìn. Đưa cho anh ấy mà trong đầu cứ có câu hỏi Ân Nam quản lý nhân viên kiểu gì thế nhỉ!?
Quán ngày càng phát triển thì hình như chủ quán quên mất khâu quản lý nhân viên thì phải.
Nhìn đồng hồ vẫn chưa tới giờ chiếu phim. Còn 30 phút nữa. Thôi thì tới rạp mua vé rồi ngồi đợi luôn. Café kiểu này chán quá.
Một ngày Chủ nhật muốn relax với vợ mà lại bắt đầu như thế đấy.
Chán quá xem phim xong về lên post nhiều chuyện với mọi người chơi.
Xem phim gì à? GHOST RIDER. Ai có bạn gái hay bạn trai gì đấy thì rủ nhau đi xem đi. Hay lắm ;)
Nguồn: http://www.minhtrung.net/viet-nhanh/cafe-ngay-chu-nhat.aspx